CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 237

Tiếng bước chân bên tai dừng lại, lúc này mới khẽ ngẩng đầu, thấy Đỗ Diên
Hằng bình tĩnh nhìn mình, ánh mặt trời vừa đúng,chiếu vào tóc anh, khuôn
mặt anh cũng lộ ra chút , đôi chút duới bóng, ngũ quan của anhcàng nhu
hòa hơn.

Anh nở nụ cười, “Em gầy.”

phải “Em có khỏe ?”.

tốt, chỉ sợ anh hỏi câu kia.

hơi mím môi, rất muốn nở nụ cười trước mặt anh, nhưng làm thế nào cũng
được, vì vậy lại thôi, “Đúng vậy, giảm cân có hiệu quả rồi.”

ra được câu thú nhất, câu kế tiếp cũng dễ dàng hơn, bọn họ cùng ngồi ghế ở
trạm xe buýt, rất nhiều xe lướt qua trước mắt bọn họ, ai cũng đứng dậy liếc
mắt nhìn, cũng bọn họ sắp sửa ngồi lên chiếc đó.

Thẩm Tây Lăng kiềm chế về vấnđề kia, năm đó tại sao anh biến mất,
cômuốn đời này cần hỏi tới vấn đề này, chỉ vì tin anh, tóm lại anh có
nguyênnhân của mình.

Đỗ Diên Hằng thỉnh thoảng liếc mắt nhìn ,làn váy bay tự nhiên, khiến anh
khó chịukhông ra được.

gả cho người đàn ông kia, từ lúc sinh ra cao hơn so với người bình thường.
Lúc đó anh cũng nghĩ tới việc rời bỏ, cũng hăng hái tin tưởng, có cái gì là
tình thể đánh bại đây?

Anh còn có người mẹ lớn tuổi, từ nhỏđem tất cả hi vọng đặt lên người anh,
đưa anh học, cho anh học trường tốt nhất, hi vọng anh thành người. Chính
anh cũng sợ khổ, cũng sợ mệt.

Nhưng kì lạ, câu uy hiếp của nhà họ Triển lại khiến anh lùi bước.

Bởi vì anh so với ai khác đều ràng, anhkhông thể đưa Thẩm Tây Lăng rời ,
anh phải nghĩ tới mẹ mình, bà già rồi, mặt bà có dấu vết của năm tháng, anh
khôngthể vì tình mà bỏ lại mẹ mình, anh làm được chuyện ích kỉ như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.