CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 24

Tiểu nha đầu ngẩng đầu lên, nhìn Triển DịchMinh hồi, mới chậm rãi mở
miệng, “Bố, con có mẹ, từ kẽ đá chui ra ngoàiđúng ?” Bạn học cùng mẫu
giáo của bé họ là từ trong kẽ đá chui ra ngoài,hoặc là từ trong đất ra, bố mẹ
của các bạn kia đều thế, vậy có phải bé cũng tới từđó ?

“Nha đầu ngốc.” Triển Dịch Minh bất đắc dĩ lấy tay sờ đầu bé, tự dưng lại
nghĩ cái này, “An An đương nhiên là có mẹ rồi,nhưng mẹ chưa về nhà thôi,
vẫn còn ở nướcngoài, chờ mẹ trở về nhất định đối xử rất tốt với An An.”

Anh nhiều lần những câu như vậy,Triển Hiểu An cũng nghe rất nhiều lần,
mỗilần anh xong, Triển Hiểu An lại mởmiệng, “Vậy con phải ngoan ngoãn
chờ mẹtrở lại, đợi mẹ đưa con chơi, mẹ mua đồăn ngon cho con, còn đưa
khu vuichơi, buổi tối mẹ kể chuyện cổ tích cho con….. con hi vọng thấy
mẹ, thích mẹ.”

Nhưng lúc này đây, Triển Hiểu An như vậy nữa, mà là vẻ mặt giận dữ, sắc
mặt uất ức nhìn Triển Dịch Minh, “Bố nóidối.”

Giọng chỉ trích, lại khiến Triển Dịch Minh sửng sốt chút.

“Mẹ ràng ở đây, nhưng mẹ biếtcon, mẹ quan tâm tới con…. Bố là tên lừa
gạt.” xong lại uất ức ngồi xổm xuống, nước mắt rơi xuống.

Triển Dịch Minh luống cuống hoảng hốt,lập tức ngồi xổm xuống, lấy tay
lau nước mắt mặt con mình, giọng nhàng, “An An ở đâu thấy mẹ?”

Tiểu nha đầu chỉ hướng, lại móc ra dây chuyền trái tim, chỉ vào tấm hình bị
thu nhỏvô số lần rồi mở miệng, “ ràng giống hệt, nhưng ấy thừa nhận là mẹ
con….” xong càng uất ức, “Bà ngoại bảo con đừng quên hình dáng của mẹ,
con chưa baogiờ quên, rất nhớ, nhìn lầm đâu.”

Mặt đầy nước mắt nhìn anh, mang theo sựtố cáo cùng uất ức.

Tay Triển Dịch Minh siết chặt, lại từ từbuông ra, đè nén những thứ vui
xuống đáy lòng, giọng an ủi con , “Con nghĩxem, mẹ lâu thấy An An, nên
nhất thời nhận ra mà thôi. Nếu mẹ trở lại,nhất định tìm đến An An.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.