CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 245

Thẩm Tây Lăng nhìn con mình, “Mẹ con cũng chỉ có thôi.” Dùng ngón tay
chọc vào trán con .

Triển Hiểu An lấy tay xoa trán, “Có muốn làm mẹ con….. vậy có nghĩa là
mẹ chỉ có ……”

Cho dù thanh của con ngày càng thấp, Thẩm Tây Lăng vẫn nghe được đoạn
phía sau. Nụ cười mặt cứng đờ, ngồi chổm xuống, nhìn thẳng con , “ nào?
cho mẹ, làm sao con biết kia.”

“Lần đó bố đưa con chơi, gọi mẹ cùng , mẹ . Con với bố cùng dạo, bên
trong có nhiều cây, rất đẹp. Sau thế nào nhỉ, bố có tới cùng chơi với con,
sau đó đến bao lâu kia tới, dáng dấp của đấy rất xinh đẹp.” Triển Hiểu An
cúi đầu nhìn ngón tay mình, sau đó lại nhìn mẹ, “ kia muốn làm mẹ con, mà
con đồng ý.”

Triển Hiểu An nhìn mẹ rồi cười, xem bé láu lỉnh.

Thẩm Tây Lăng đứng lên, sờ sờ đầu con , “Như vậy à…….”

“Lần sau con bảo mẹ cùng , mẹ thể , nếu con liền….” Suy nghĩ chút, cũng
vế sau, “Dù sao mẹ nhất định phải .”

Thẩm Tây Lăng đứng ở ven đường, gọi xe taxi, mình và con cùng nhau vào
trong xe.

nghiêng đầu, để cho con nhìn thấy nét mặt bây giờ của mình. Triển Dịch
Minh, anh khinh người quá đáng, còn dám dẫn người tính tới trước mặt con
, coi ra gì.

Tay của nắm thành cục, mắt nhìn chằm chằm ra ngoài, qua nhiều công
trình, cây cối cũng lui về phía sau…..

-----------------

Xuống xe, trả tiền, Thẩm Tây Lăng dắt Triển Hiểu An chậm rãi trở về.

bé vì bố trở về mà cảm thấy vui vẻ, “Mẹ, mẹ xem bố có mua quà con .”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.