CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 136

- Được, - bác Voi vẻ trầm ngâm suy nghĩ, - ta có thể cho các cháu lời

khuyên, nhưng mà để làm gì? Trong rừng không khá hơn gì so với ở trong
cũi và sống ở trong cũi cũng chẳng tồi hơn là sống trong rừng... Không hiểu
tôi nghĩ vậy có đúng không, nhưng tôi nghĩ là mỗi người cần phải ở đúng vị
trí của mình... Nhưng nếu như các cháu muốn vậy - bác bất ngờ nói tiếp, -
tôi có thể nói rằng chìa khóa của chiếc cũi đang ở trong túi của người đang
nằm ngủ đây này. Tôi sẽ cố lấy chiếc chìa khóa mà không đánh thức hắn
dậy. Hắn ngủ say lắm. Tôi hy vọng là hắn chẳng biết gì.

Thật sự thì Chi-po-li-nô và Gấu rất nghi ngờ vào điều đó, nhưng bác

Voi dùng chiếc vòi của mình hành động một cách êm nhẹ và khéo léo đến
nỗi người gác cổng không hề hay biết gì.

- Chìa khóa đây, - bác Voi vừa nói, vừa lấy vòi moi chùm chìa khóa từ

trong túi người gác cổng ra đưa cho Chi-po-li-nô. Nhưng phải nhớ trả lại
cho tôi nhé.

- Bác cứ yên tâm, - Chi-po-li-nô nói, - Xin cảm ơn bác rất nhiều. Thế

bác không muốn trốn cùng chúng cháu à?

- Nếu như tôi có ý định bỏ trốn thì có lẽ không cần phải nhờ đến các

bạn. Chúc thành công!

Rồi sau đó bác lại nhấc đầu người gác cổng gối lên chiếc vòi của

mình, và âu yếm đung đưa để ru cho hắn ngủ say mà không tỉnh giấc trước
khi Chi-po-li-nô cùng chú Gấu làm xong việc.

Chi-po-li-nô và chú Gấu chui ra khỏi chuồng Voi; rảo bước về phía

chiếc cũi nhốt bố mẹ Gấu. Chúng cố rón rén không gây ra tiếng động,
nhưng mới đi được một đoạn thì thấy có tiếng ai đó gọi:

- Này, này, các bạn ơi!

- Suỵt, suỵt... - Chi-po-li-nô sợ hãi thì thào - Ai gọi đấy nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.