CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 138

trên đời này với tôi có nghĩa lý gì! Ý tôi là tôi muốn trở về với những cánh
rừng thân yêu của mình để được nhảy nhót chuyền từ cành này sang cành
khác và bứt những trái dừa trên cây ném vào đầu những kẻ vô công rồi
nghề nào đi ngang qua. Trong rừng, dừa mọc để làm gì nếu không có lũ khỉ
bứt quả để ném vào đầu ai đó? Không, tôi hỏi các bạn, ta cần gì những kẻ
lang thang trong rừng, nếu như không có những người ném những quả dừa
vào đầu họ? Tôi không còn nhớ lần cuối cùng đã quăng quả dừa trúng cái
đầu trọc lốc của một người đang đi ngang qua như thế nào... Thật là thú vị
khi nhắm vào cái đỉnh đầu trọc lốc ấy! Tôi nhớ rằng...

Nhưng Chi-po-li-nô và Gấu đã đi xa và không còn nghe thấy những

lời ba hoa của chú Khỉ nữa.

Chi-po-li-nô nói với chú Gấu:

- Khỉ là loài vật rất nông nổi và nhảm nhí. Đầu tiên chúng nói hết

chuyện này sau lại đến chuyện khác và chẳng biết bao giờ mới hết chuyện
cả. Thực lòng, tớ thấy thương cho chú Khỉ này. Tại sao nó lại không đi ngủ
nhỉ? Cậu nghĩ là vì nó không được quả dừa đó ư? Không, nó không ngủ
được vì buồn nhớ quê hương xứ sở của mình ở mãi tận phương Nam, nhớ
tới ánh mặt trời nóng bỏng và những rừng chuối rừng dừa.

Bác Sư tử cũng còn đang thức chưa ngủ. Bác ta hé mắt nhìn những kẻ

qua đường, không buồn quay đầu lại, xem họ đi đâu.

Đó là loài thú cao thượng và kiêu hãnh và nó không còn quan tâm tới

việc ai đi qua chuồng của mình và đi làm gì.

Cuối cùng thì Chi-po-li-nô và chú Gấu cũng mò được tới chuồng nhốt

gấu.

Hai bác Gấu già tội nghiệp nhận ngay ra đứa con lông dầy của mình.

Họ chìa tay ôm lấy đứa con của mình mà hôn hít nó qua chấn song sắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.