CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 151

- Họ chở gà tới à? - Ngài nam tước hỏi, vì ngày hôm đó ngài đã ngốn

hết cả gà trong lâu đài và cả ở trong làng và giờ đây ngài đã ăn đến chú gà
con còi cọc cuối cùng.

- Gà với qué gì! - Công tước trả lời. - Chúng ta chỉ còn lại có một

mình, một mình thôi! Họ đã bỏ rơi chúng ta... lâu đài trống không...

Ngài nam tước lo lắng hỏi:

- Thế ai sẽ nấu nướng cho chúng ta ăn?

- Ngài thì chỉ lo tới chuyện ăn! Ngài nghĩ sao, nếu ta nhân lúc không

có ai ở nhà mà nhảy vào kho xem sao? Tôi nghe nói trong kho có nhiều
rượu ngon lắm.

- Không thể như vậy được! - Ngài nam tước phản đối - Hàng ngày họ

chỉ cho chúng ta uống loại rượu vang, mà khi uống vào chỉ thấy nóng cổ và
phát nấc lên.

- Chính vì lẽ đó, - ngài công tước nói - Họ cho chúng ta uống toàn loại

rượu vang tồi, còn loại ngon thì giấu đi. Họ chỉ đem ra uống khi ngài đi
khỏi đây thôi.

Thực tình mà nói, đối với ngài công tước rượu vang không quan trọng

gì, chẳng qua ngài chỉ muốn xem xét kỹ từng gian tầng hầm, vì ngài nghe
nói các bà bá tước đã giấu vàng bạc châu báu được thừa kế của ngài bá
tước Anh Đào trong một bức tường nào đó.

- Nếu sự việc đúng như ngài nói, - ngài nam tước tức giận nói, - thì

chúng ta phải xuống tầng hầm để tận mắt xem sao. Các bà chị của chúng ta
đang làm một điều tội lỗi, nếu như quả thực họ giấu không cho chúng ta
uống loại rượu ngon. Cần phải mở nút những thùng rượu và cứu rỗi linh
hồn họ! Theo tôi, đó là trách nhiệm của chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.