CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 182

Và Chi-po-li-nô tưởng tượng ra cảnh bác Nhện già vừa tập tễnh vừa

bò trên tầng áp mái như thế nào, bác được người em chỉ cho chỗ ở của cậu
Anh Đào ra sao, rồi sau đó bác ta bò dọc theo tường tới giường ngủ của cậu
bé, khẽ đánh thức cậu dậy và đưa thư cho cậu thế nào.

Chi-po-li-nô bồn chồn không yên. Nó từng giờ từng phút chờ ngóng

bác bưu tá trở về. Nhưng, ngày thứ hai rồi ngày thứ ba trôi qua mà bác
Nhện Thọt vẫn chưa thấy về. Những người tù nhân rất sốt ruột, vì đã mấy
ngày liền không có thư từ gì cả. Trước khi đi bác bưu tá không hề nói với ai
về nhiệm vụ bí mật của mình, mà chỉ nói là nghỉ phép hai ngày. Tại sao bác
ta lại không quay trở về? Hay là bác đã bỏ nhà lao để quay về sống ở làng
như bấy lâu nay bác đã mơ ước? Những người tù không hiểu đầu đuôi ra
sao cả. Nhưng người lo lắng nhất vẫn là Chi-po-li-nô.

Ngày thứ tư, tất cả tù nhân được ra sân đi dạo. Chi-po-li-nô đưa mắt

tìm bố nhưng không thấy và không ai biết chuyện gì đã xảy ra với bố cậu.
Đi mấy vòng quanh sân, Chi-po-li-nô trở về phòng giam và thất vọng ngã
vật xuống giường. Nó hoàn toàn thất vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.