CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 184

- Bác đi đâu mà vội thế? - Bảy Rưỡi hỏi.

- Tôi tới chỗ chú em, - bác Nhện Thọt trả lời quanh.

Trong nhà lao bác đã học được cách giữ bí mật và vì thế bác đã không

hề đả động gì đến chuyện là bác mang thư của Chi-po-li-nô gửi cho Anh
Đào và bác Chuột Chũi.

- Đến chỗ chú em ư? - Bảy Rưỡi hỏi lại. - Tới chỗ bác Nhện đang

sống trong lâu đài ư? - Từ lâu bác ấy có mời cháu tới chơi một tuần ở chỗ
bác ta trên tầng áp mái. Cháu sẽ đi cùng bác vì hiện giờ cháu cũng chẳng
bận việc gì cả.

- Vậy thì ta đi thôi, - bác Nhện Thọt hồ hởi đáp. - Nhưng không hiểu

cháu có đi nhanh hơn một chút được không? Chả là tôi có một việc rất quan
trọng, nên không muốn bị chậm trễ.

- Bác vẫn làm bưu tá trong nhà lao à? - Bảy Rưỡi hỏi.

- Không, tôi đã nghỉ rồi, - bác Nhện Thọt trả lời.

Mặc dù Bảy Rưỡi là bạn đồng hành và hơn nữa còn là chỗ họ hàng với

mình, nhưng có những chuyện không nên nói ra, thậm chí cả với những
người bạn chí cốt.

Vừa trò chuyện vừa đi ra tới ngoại vi thành phố và cuối cùng họ cho

phép mình bò ra khỏi cống thoát nước. Bác Nhện Thọt thở phào nhẹ nhõm,
vì trong cống không khí ngột ngạt đến nhức cả đầu.

Chẳng bao lâu họ đã ra tới cánh đồng. Trời hôm đó rất đẹp, làn gió hiu

hiu khẽ lay động ngọn cỏ, Bảy Rưỡi cứ ngáp hoài, như muốn nuốt cả bầu
không khí vào bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.