CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 199

Bác Chuột Chũi gãi gãi gáy:

- Bác biết phòng giam của bố cháu ở đâu rồi, - bác ta nói. - Bác đã

nghiên cứu kỹ sơ đồ của nhà tù mà cháu đã vẽ. Nhưng chúng ta có còn thời
gian không? Đáng lý cháu phải nói rõ để bác biết trước chứ.

Bác ta phát tín hiệu và chỉ trong nháy mắt đã có gần trăm chú Chuột

Chũi xuất hiện.

- Các bạn, chúng ta cần phải đào thêm một đường hầm nữa - tới chỗ

góc kia kìa của trại giam, - bác Chuột Chũi nói. - Sao, chúng ta sẽ đào chứ?

- Bác hỏi gì vậy! Chỉ sau mười lăm phút là xong.

Những chú Chuột Chũi chẳng cần đắn đo gì, cùng nhau bắt tay vào

việc. Chỉ sau vài phút họ đã đào tới được chỗ bác Chi-po-lo-ne bị giam.
Chi-po-li-nô là người đầu tiên chui vào phòng giam. Bố cậu đang nằm trên
giường, mê sảng. Khi họ vừa đưa được ông già xuống đường hầm thì bọn
lính Chanh ập tới. Chúng chạy bổ đi khắp trại giam để tìm những người
trốn tù mà chúng không hiểu tại sao tự nhiên bị mất tích.

Đến khi bọn cai ngục hiểu ra vấn đề thì cả bọn sợ bị Hoàng tử Chanh

treo cổ nên tất cả đồng loạt vứt bỏ vũ khí, chui vội xuống đường hầm mà
những chú Chuột Chũi đã đào sẵn.

Ra tới cánh đồng, họ trốn vào nhà của bà con nông dân, vứt bỏ bộ

đồng phục để mặc quần áo lao động vào.

Nghe nói, họ vứt bỏ cả những chiếc chuông ở trên mũ của mình. Nào

ta hãy thu nhặt những chiếc chuông đó cho bọn trẻ đùa nghịch cho thỏa
chí?

Còn Chi-po-li-nô? Chuyện gì đã xảy ra với chú sau đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.