CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 197

khỏi rối đầu. Rồi khi nhìn lại, chú ta hoảng hồn lấy tay dụi dụi mắt: Chẳng
lẽ lại như vậy? Số tù nhân chỉ còn lại non nửa.

Chú ta ngước mắt nhìn lên trời, xem có ai bay lên nấp sau những đám

mây hay không và cũng đúng lúc đó lại có một người nữa nhảy xuống
chiếc hố và biến mất.

Giờ thì chỉ còn lại được hai mươi tám người. Trong đó có Chi-po-li-nô

đang sốt ruột nghĩ về cha mình. Cứ mỗi lần, khi có một người trong số
phạm nhân biến mất, trái tim cậu lại quặn đau: "Ôi, giá như đó là cha
mình".

Nhưng ông già Chi-po-lo-ne lại đang bị giam trong ngục - Chẳng còn

cách nào để có thể giải cứu được.

Cuối cùng, Chi-po-li-nô quyết định giải cứu cho tất cả mọi người, còn

mình sẽ ở lại với bố. Tự do chẳng còn ý nghĩa gì đối với cậu, nếu như
không có bố cậu. Giờ chỉ còn lại mười lăm phạm nhân... Mười, chín, tám,
bảy...

Chú lính Chanh tuy rất đỗi sửng sốt, song vẫn như một chiếc máy

đánh trống giữ nhịp.

"Quỷ tha ma bắt chúng nó đi! - Chú lo lắng nghĩ. - Cứ mỗi một lượt

lại có một tên biến mất. Mình phải làm sao đây? Chỉ còn bảy phút nữa là
hết giờ dạo chơi của tù nhân, - Nguyên tắc là nguyên tắc, nhưng nếu đến
khi đó không còn một tên nào nữa thì sao?... Chúng còn lại bao nhiêu nhỉ:
Chỉ còn có năm tên!

Chi-po-li-nô rất buồn. Nó đã thử gọi bác Chuột Chũi, nhưng không

thấy tiếng trả lời. Nó rất muốn gọi để người bạn tốt bụng của mình hiểu rõ
vì sao nó lại không thể bỏ trốn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.