CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 36

- Ai đấy? - Bác Chếc-ni-ca nghé qua cửa sổ hỏi.

- Trộm đây! - Một giọng thô lỗ trả lời.

- Tôi ra ngay đây! Hãy đợi một lát để tôi khoác chiếc áo đã, - vừa dậy,

bác Chếc-ni-ca vừa trả lời.

Bác khoác chiếc áo vào, mở cửa và mời bọn trộm vào lục soát nhà.

Bọn trộm có hai tên to khỏe và cao lớn, râu ria xồm xoàm. Chúng thận
trọng, lần lượt chui đầu vào nhà, ngó nghiêng và chẳng khó khăn gì khẳng
định là trong nhà chẳng có gì đáng giá để mà lấy.

- Đấy, các ngài thấy rõ cả rồi nhé! - Bác Chếc-ni-ca sung sướng xoa

tay nói.

- Ừ... hừm, thấy rồi... - Những tên trộm thất vọng đáp.

- Các ngài hãy tin tôi không nỡ để cho các ngài phải ra về tay không, -

bác Chếc-ni-ca nói tiếp. - Tôi có thể giúp gì được các ngài không? Các ngài
có muốn cạo râu không? Tôi có dao cạo - quả thực là nó đã cũ, vì đó là của
hồi môn mà cụ cố tôi để lại cho tôi. Nhưng tôi nghĩ là nó còn dùng được.

Hai tên trộm đồng ý. Họ phải đánh vật với con dao cạo han gỉ để có

thể cạo xong được bộ râu, vừa luôn mồm nói lời cảm ơn ông chủ nhà, rồi
kéo nhau bỏ đi. Nhìn chung, chúng tỏ ra là những người biết điều.

Có ai biết, điều gì đã đẩy họ tới chuyện phải làm cái nghề này.

Bác Chếc-ni-ca lại leo lên giường ngủ.

Khoảng hai giờ sáng, bác lại bị đánh thức bởi tiếng chuông. Lại có hai

tên trộm nữa tới.

- Xin mời vào! - Bác Chếc-ni-ca nói - Từng người một thôi, kẻo làm

sập nhà đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.