CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 213

Dù bé thế, các chú lợn con vẫn chạy lon ton rất bạo dạn, và sát mình vào
nhau để tự vệ.

"Nop! Nop! Nop! Người ta bắt chúng mình lìa mẹ, lìa cha sớm quá! Nop,

nop, nop, tội nghiệp thân mình, rồi sẽ ra sao?". Chúng nó kêu, giọng trong
và sắc.

Chính đàn ngỗng cũng chẳng còn bụng dạ nào mà nhạo báng những đứa

bé đáng thương ấy.

"Các cháu sẽ thấy mọi việc rồi tốt lành cả cho các cháu thôi!" Chúng kêu

để an ủi đàn lợn con.

Trong lúc bay qua đồng bằng rộng lớn ấy, Nils bỗng nghĩ đến một truyện

đã được đọc trước kia trong cuốn lịch sử Thụy Điển, mà nay nhớ lại một
cách mơ hồ. Đó là truyện một chiếc váy nhung dệt chỉ vàng, mà một miếng
lại là vải len thô. Và ai đó đã phủ lên miếng vải len thô kia bao nhiêu là
ngọc trai và ngọc thạch, làm cho nó rực rỡ, mỹ lệ hơn và giàu sang hơn cả
tấm nhung dệt chỉ vàng.

Chú nhớ đến miếng vải len thô đó khi từ trên cao nhìn xuống

Ưstergưtland, vì tỉnh này gồm một đồng bằng rộng, kẹp giữa những miền
núi và rừng, chạy dài ở hai phía bắc và nam. Những ngọn núi xanh biếc một
màu tuyệt diệu, huy hoàng trong ánh ban mai dưới những màn sương nhẹ
mờ mờ vàng; đồng bằng trải ra đến vô tận những cánh đồng trơ trụi, nhìn
chẳng khác gì miếng vải len thô.

Tuy vậy chắc chắn là người ta đã thấy sung sướng ở trong đồng bằng vì

nó tốt lành và quảng đại, và người ta đã đem hết sức ra tô điểm cho nó. Đối
với Nils, đang lượn trên chốn rất cao, thì hình như bao nhiêu những thành
phố và ấp trại, những nhà thờ và nhà máy, những lâu đài và nhà ga lỗ chỗ
trên mặt đồng bằng, đều là bấy nhiêu vật trang sức. Những mái ngói rực rỡ
và những cửa kính long lanh khác nào những viên ngọc thạch. Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.