CUỘC PHIÊU LƯU KỲ LẠ CỦA ĐOÀN BARSAC - Trang 151

— Chúng ta đã đi vào khu vực rất hấp dẫn, – Camaret nói. – Phòng máy

trước đặt ở đây, còn đây là động cơ hơi nước, chúng tôi đã phải đốt củi để
chạy động cơ khi không có loại nhiên liệu nào khác. Nhưng chúng tôi làm
việc ấy không bao lâu, sau những trận mưa đầu tiên do tôi gây ra, sông có
nước, chúng tôi xây dựng ngay một nhà máy thủy điện, cách xa thành phố
mười hai km về phía hạ lưu và chúng tôi sử dụng năng lượng của nó.

Họ đi sang phòng khác.
— Đây là những máy biến thế. Chúng tôi thu nhận và biến đổi dòng điện

do nhà máy điện chuyển về đây.

— Thế cơ à! – Amédée Florence kinh ngạc thốt lên. – Chẳng lẽ các ông

có thể mang về đây những cỗ máy này!

— Một phần nhỏ thôi, – Camaret trả lời, – phần lớn do chúng tôi tự làm

lấy.

— Nhưng các ông phải có nguyên liệu chứ. – Amédée Florence phản đối.

– Họa có quỷ mới mang nổi nguyên liệu đến sa mạc cho các ông.

— Dĩ nhiên! – Camaret nói, rồi trầm ngâm mặc tưởng. – Ông nói đúng,

ông Florence ạ. Làm thế nào mà người ta mang được đến đây những chiếc
máy đầu tiên và số vật tư mà từ đó chúng tôi chế ra những cái khác? Thú
thật, tôi chưa hề nghĩ đến điều đó. Tôi đã yêu cầu và người ta đã cung cấp.
Nhưng bây giờ ông đã làm tôi phải chú ý...

— Hẳn biết bao nhiêu người đã chết để chuyển những thứ ấy qua sa mạc,

trong khi các ông chưa có tàu lượn?

— Đúng vậy, – Camaret tái mặt nói.
— Còn tiền? Ông giàu lắm phải không?
— Tôi ấy à! – Camaret phản đối. – Từ lúc tôi đến đây, tôi không có lấy

năm xu trong túi.

— Thế ai có?
— Harry Killer...– Camaret bắt đầu rụt rè.
— Thôi, rõ rồi! Nhưng hắn kiếm đâu ra tiền? Harry Killer của ông là tỷ

phú hay sao?

Camaret khoát tay. Các câu hỏi của Amédée Florence làm ông quẫn trí.

Vẻ mặt của ông hoàn toàn lúng túng. Bác sĩ Châtonnay thương hại ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.