CUỘC PHIÊU LƯU KỲ LẠ CỦA ĐOÀN BARSAC - Trang 171

X

Ý Định Của Phóng Viên Florence

Í

t ai chợp mắt được vào những giờ còn lại đêm ấy. Tình hình được thảo

luận toàn diện, nhưng không ai tìm ra lối thoát. Chính Marcel Camaret cũng
không thể nghĩ ra điều gì khác, ngoài việc phải chế tạo một chiếc tàu lượn
mới, nhưng sẽ tự dối mình nếu đặt hy vọng vào chiếc máy mà việc chế tạo
ra nó phải tốn mất hai tháng ròng rã, trong khi lương thực chỉ đủ cho mười
lăm ngày.

Thêm vào đó, sau khi kiểm tra cẩn thận thì hóa ra họ còn lương thực

không đủ cho mười lăm ngày, mà chỉ đủ cho chín – mười ngày thôi. Ngay
cuối tháng Tư họ sẽ bị đói. Để kéo dài ngày tận số không thể tránh khỏi, họ
quyết định chuyển sang chế độ ăn uống theo khẩu phần.

Sau bữa ăn sáng, mà lần này hết sức ít ỏi, Marcel Camaret cùng với mấy

vị khách đã đột ngột xộc vào chỗ ông, làm ông mừng đến thế, đi đến chỗ tên
bị thương.

— Ông tên gì? – Marcel Camaret hỏi.
— Fergus David.
— Đó là tên lóng, ông hãy nói tên thật của ông đi.
— Daniel Frasne.
— Dân tộc?
— Anh.
— Địa vị của ông ở Blackland?
— Quân sư. Người ta gọi những người điều hành cùng với Harry Killer

như thế.

— Ông ở đây đã lâu chưa?
— Ngay từ đầu.
— Trước đây ông đã biết Harry Killer?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.