CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 84

sao khi ra tù. Hắn có ngựa quen đường cũ quay lại với những hoạt động
phạm tội trước kia không? Hắn có tìm cách nối lại liên lạc với nữ đồng
phạm ngày nào không? Thời đó, có thực là hắn thao túng Apolline không,
hay mọi việc phức tạp hơn thế? Nhất là, tôi tự hỏi, liệu có thể nào sau hai
chục năm ròng, quá khứ bất hảo của Apolline đã quay trở lại tìm cô như
một chiếc boomerang.

Tôi vớ lấy chiếc máy tính ở chân giường để ghi chép vài dòng cho cuốn

tiểu thuyết. Từ hôm qua, tôi đã viết hăng say, các trang giấy cứ tự kín đặc
chữ. Tôi không biết liệu những gì mình viết có đáng giá hay không, chỉ biết
số phận đã đưa tôi vào diễn tiến của một câu chuyện mà ai đó nên kể lại.
Một câu chuyện thực mạnh hơn hư cấu và tôi có linh cảm rằng nó mới chỉ
bắt đầu. Tại sao tôi lại chắc chắn rằng vụ sát hại Apolline chỉ là phần nổi
nhỏ xíu của một tảng băng chìm khổng lồ? Có lẽ là vì với tôi, sự bồn chồn
của mọi người thật đang ngời như thể hòn đảo mang một bí mật mà nó
chưa sẵn sàng tiết lộ. Dẫu sao, tôi cũng đã thực sự trở thành một nhân vật
tiểu thuyết, giống như trong những cuốn sách tôi đọc hồi bé, ở đó; độc giả
chính là nhân vật chính.

Hẳn là trong phút kế tiếp, cảm giác này vẫn còn tăng thêm vài phần.

Điện thoại của tôi đổ chuông và màn hình hiển thị một số lạ - nhưng đầu số
giống như một thuê bao trên đảo.

Khi nhấc máy, tôi lập tức nhận ra giọng Nathan Fawles.
Ông yêu cầu tôi tới nhà riêng gặp ông.
Ngay tức khắc.
3.
Lần này, Fawles không chào đón tôi bằng những phát súng, mà bằng một

tách cà phê hảo hạng. Bên trong ngôi nhà đúng như tôi đã hình dung: rộng
rãi mà ấn tượng, tối giản mà ấm cúng. Ngôi nhà hoàn hảo cho văn sĩ. Tôi
dễ dàng hình dung ra những nhân vật như Hemingway, Neruda hay
Simenon sáng tác tại đây. Hoặc thậm chí là Nathan Fawles…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.