CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 106

Đã lâu mà không thấy Diệp Kình có phản ứng gì, Nhạc Tư Trà ngẩng

đầu lên thì thấy vẻ mặt không tin của anh ta, vội vàng giải thích “Tiểu lục là
do tôi phát hiện ra ở cạnh nơi này, lúc đó nó vẫn chỉ là một quả trứng, tôi
tưởng đó là trứng chim nên lấy về trộm ấp, lúc phát hiện ra là rắn thì cũng
không thể ném đi được, liền nuôi một thời gian ngắn rồi bị dì biết, đành
phải mang nó tới đây, mấy cây nhân sâm này cũng là nó phát hiện ra, động
của tiểu lục ở ngay phía sau cây đại thụ.” Lần trước trước khi quay về
trường cậu ra đây câu cá chủ yếu là muốn chào tạm biệt tiểu lục, đáng tiếc
lúc đó nó không ở đây “Bình thường khi tôi tới nơi này nó đều đi ra, hôm
nay có lè có thêm anh và Miêu Miêu nên nó mới ở một chỗ như vậy.” cuối
cùng, cậu lại bỏ thêm một câu “Yên tâm, tiểu lục rất nghe lời, sẽ không cắn
người.”

“…”

“Nào, tiểu lục lại đây chào hỏi. Đây là bạn của anh – Diệp Kình, bình

thường vẫn luôn chăm sóc anh.” Cậu giơ đầy rắn lên, nhìn chằm chằm vào
mắt của nó, nói.

Tiểu lục chậm rãi quay đầu nhìn thẳng vào Diệp Kình, chiếc lưỡi phun

ra, thụt vào, điểm nhẹ chiếc đầu hình tam giác, rồi lại cuốn chặt lấy người
Nhạc Tư Trà.

Nhìn cây nhân sâm chín phiến trên đất, Diệp Kình dường như hiểu ra,

quả nhiên là bảo hộ thú, rất có linh tính.

“Tiểu lục, đây là Miêu Miêu.” Nhạc Tư Trà đem Miêu Miêu vẫn không

ngừng kêu to giới thiệu cho tiểu lục “Miêu Miêu, đây là tiểu lục, về sau hai
đứa phải sống hòa thuận đấy.”

Vừa nói xong, Miêu Miêu cũng không kêu nữa, nhìn nhìn tiểu lục, lại

nhìn nhìn chính mình, tự so sánh một chút, sau đó quyết đoán vươn ta một
bàn ta “Meo meo~~”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.