CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 113

Nhạc Tư Trà dẫn anh ta tới bên hồ, giờ đây Minh hồ không còn giống

trước kia – không hề có một sinh vật sống nào, trong hồ, những bông sen
đủ các màu đau nhau khoe sắc, qua khoảng cách của các lá sen có thể thấy
được đàn cá nhẹ nhàng bơi lội.

“Ở đây là được rồi.”

“Phong cảnh không tồi.”

“Cám ơn.” Cậu cầm lấy xẻng, bắt đầu đào hố.

Trồng sâm xong rồi, Nhạc Tư Trà tưới nước âm dương cho chúng, dặn

tiểu lục trông coi nơi này cẩn thận đừng để gà vịt ăn vụng, dù chúng bị nhốt
trong viện nhưng nếu lỡ để chạy ra thì đúng là phiền phức lớn, có lẽ phải
làm một cái chuồng.

Ra khỏi không gian thì cũng đã khá muộn, hai người trực tiếp quay trở

lại.

“Các cháu đi đâu mà người đây bùn đất thế này?” Tần Hương Nguyệt

giật mình khi thấy hai người nhếch nhác trở về.

“Bọn cháu qua núi bắt cua, không cẩn thận bị ngã xuống.” Nhạc Tư Trà

đưa cái thùng cho dì “Bắt được khá nhiều, tối nay lại có thêm món.”

“Mau về phòng tắm rửa thay quần áo, cẩn thận cảm lạnh.” Nhận lấy

thùng, Tần Hương Nguyệt liền xua hai người đi, cô không muốn cháu mình
bị ốm “Hôm nay nhiều khách, giờ ăn tối sẽ rất muộn, đến lúc đấy hai đứa
sẽ đói bụng mất, vậy nên các cháu xuống nhà bếp lấy đồ ăn trước nhé.”

“Vâng ạ.” Nhạc Tư Trà nhìn Tần Hương Nhuyện có chút áy náy, vốn cậu

định nói chuyện nhân sâm cho họ nhưng Diệp Kình lại không cho, nói rằng
nếu nhiều người biết thì rất khó giữ bí mật nên tốt nhất là không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.