CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 129

Lúc này, Nhạc Tư Trà cũng lên tiếng “Giữa trưa cháu có mua dưa hấu,

đang làm lạnh ngoài giếng, đợi chút nữa mọi người nếm thử, nếu thấy ngon
thì mai cháu lại lấy thêm, tiện thể có thể bán cho khách.”

“Thời tiết này ăn dưa hấu đúng là thích hợp nhất.” Tần Huơng Nguyệt có

chút xúc động, hôm nay khi khách đặt hàng lấy hoa quả thì cô cũng ở đó.

“Nhưng là giá rất cao, cho dùng chúng ta bán thì lợi nhuận cũng không

được là mấy.” Tôn Thích không quan tâm lắm.

“Bác Tôn cứ yên tâm, bạn cháu nói rằng sẽ giảm giá 30%, cháu chỉ lấy

một phần còn lại để cho mọi người.”

“Thế sao được, đều là cháu liên hệ, chúng ta sao có thể thu.” Tôn Thích

không đồng ý, bọn họ đâu có làm gì chứ.

“Bác Tôn, đừng nói vậy, cháu chỉ giúp mọi người giật dây, nhận hàng,

bán hàng, tiêu thụ là do mọi người phụ trách mà, cháu chỉ cần một phần là
được rồi.”

“Việc này …” Tôn Thích có chút do dự.

“Dượng đồng ý đi, bạn của học trưởng cháu cũng biết, người ta chỉ có

việc ở đây vài ngày, rất nhanh sẽ đi. Nhưng hoa quả này không thể để lâu
nên mới đồng ý bán, coi như là duợng giúp anh ấy đi. Anh ấy cũng không
thể tự bán.”

“Vậy cũng được. Làm phiền cháu rồi, Diệp Kình.”

“Đâu có.”

Ăn cơm xong, hai người liền quay về phòng, bận bịu một ngày, cả hai

đều đã ‘sức cùng lực kiệt’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.