CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 329

“…Dọn cơm chiều lên đi. Còn nữa, chuẩn bị xe, tối nay cháu muốn ra

ngoài.”

“Vâng, đại thiếu gia.” Ông phúc vui vẻ đi chuẩn bị.

Nhạc Tư Trà tắm rửa xong, đổi bộ quần áo khác, bước ra khỏi phòng tắm

thì vừa lúc thấy người hầu đưa đồ ăn vào.

Dọn bàn xong xuôi, Diệp Kình vẫy bọn họ đi, ý bảo Nhạc Tư Trà ngồi

xuống cùng ăn cơm.

“Phòng của em đã dọn xong rồi, chút nữa anh sẽ mang em qua, tối nay

anh phải ra ngoài, một mình em ở đây không sao chứ?” Diệp Kình hỏi.

“Đương nhiên không sao.” Nhạc Tư Trà gật đầu, cậu cũng không phải

đứa trẻ ba, bốn tuổi “Anh tới viện sao?”

“Ừ.” Diệp Kình cũng chẳng có gì phải giấu giếm, gật đầu.

“Mang theo này đi.” Nhạc Tư Trà lấy ra một rổ hoa quả “Chờ anh về

chúng ta sẽ nói chuyện về bệnh của bác.”

“Ừm.” Đến giờ Diệp Kình mới thấy thả lỏng, sao anh lại quên mất khả

năng của Nhạc Tư Trà chứ.

Ở đây, cả tầng bốn đều là của riêng Diệp Kình. Phòng ngủ của anh ở góc

bên trái, mà bên cạnh phòng ngủ, ngoài thư phòng chỉ còn một phòng liền
với là có thể ở lại.

“Phòng này đã lâu lắm rồi khộng có ai ở.” Diêp Kình đưa Nhạc Tư Trà

tới phòng của cậu, mở cửa, trong ánh mắt đều chứa vẻ hoài niệm khi nhìn
đồ vật trong phòng.

Căn phòng được trang hoàng rất tinh tế, trang nhã, rèm cửa đều sử dụng

màu ấm, mỗi khi có gió thổi qua sẽ khẽ đung đưa. Bàn trang điểm ở đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.