CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 333

“Việc này em không can thiệp được, anh cứ quyết định đi.” Cậu còn

không ngốc tới độ khiến khả năng của mình bị lộ.

“Được rồi.” về điểm này Diệp Kình cũng đồng ý, lại hỏi “Ông ấy cần

bao lâu mới bình phục được hoàn toàn?”

“Nếu nhanh thì chỉ cần trong vòng vài ngày tắm nước âm dương là được,

nhưng là….anh không ngại nếu để từ từ chứ?” Nhạc Tư Trà cười như thằng
nhóc đang chơi đùa dai.

“Đương nhiên không.” Diệp Kình hiểu ý cười, làm Diệp Triển Hảo chịu

khổ một chút cũng coi như báo thù cho mẹ.

“Tiếc là chúng ta sắp phải tới trường rồi.” Nhạc Tư Trà có chút bối rối.

“Anh sẽ thuyết phục ông ấy tới thành phố B để điều trị.”

Hai người nhìn nhau cười, không cần phải nói thêm lời nào nữa.

Hôm sau, Nhạc Tư Trà theo Diệp Kình tới bệnh viện, nhìn qua thì Diệp

Triển Hạo có vẻ cũng không tệ lắm, nếu người người bình thường, khi biết
mình bị liệt chắc chắn tinh thần sẽ sa sút.

Lúc cả hai tới, Diệp Triển Hạo đang dùng cơm, vì không thể cử động nên

đành phải để Đàm Tú Uyên đút cho.

Hôm qua tới có chút hỗn loạn, tới giờ Diệp Kình mới có thời gian giới

thiệu Nhạc Tư Trà cho bọn họ, tuy rằng anh thấy việc này cũng chẳng quan
trọng.

Đối với người Diệp Kình dẫn tới, ba người nhà họ Diệp đều có những

phản ứng khác nhau, Diệp Vũ có vẻ chán ghét, Đàm Tú Uyên lại ngạc
nhiên, Diệp Triển Hạo hỏi han ân cần. Tất cả Nhạc Tư Trà đều nhìn rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.