CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 392

“Hình như không phải đồng bọn.” Lâm Thanh Nhã thấy được đây không

phải cùng một nhóm người.

“Ừm, chờ chút, xem mọi chuyện thế nào.”

Những gì diễn ra tiếp theo đều chứng minh cho phỏng đoán của họ. Chỉ

thấy cửa mấy chiếc xe kia đột nhiêm mở ra, từ trong lao ra rất nhiều cảnh
sát cầm súng, trong đó có một chiếc xe, một người một chó bước xuống
khiến cả hai thở phảo nhẹ nhõm.

Là Diệp Kình cũng Art!

Chỉ thấy cảnh sát bắt lấy lũ cướp, còn Diệp Kình cùng Art, vài người

khác bước đến chỗ họ.

Hai người cảm thấy dưới chân mềm nhũn, ngồi bệt xuống đất, nhìn nhau

cười ha ha.

Cuối cùng cũng được cứu!

Diệp Kình theo Art tìm được Nhạc Tư Trà cùng Lâm Thanh Nhã thì cả

hai vẫn còn cười.

Thấy bộ dáng của cả hai, Diệp Kình khẽ nhíu mày, lại nâng Nhạc Tư Trà

lên, ý bảo người sau giúp Lâm Thanh Nhã, rồi mang cậu về xe.

Ngồi trong xe, Diệp Kình lấy một tấm thảm sạch quấn cho Nhạc Tư Trà.

“Em không sao chứ?” Ngọn đèn trong xe khiến anh thấy vết thâm tím

trên mặt cậu, ánh mắt anh trở nên lạnh lùng.

“Vâng.”

“Không phải anh đã dặn em phải trốn sao? Sao lại vẫn bị họ bắt được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.