CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 391

“Ừm.”

Bởi vì cả hai đều bị thương nên họ đành phải đỡ nhau. Bọn họ không

dám đi đường nhỏ, sợ bọn cướp phát hiện, mà men theo những bụi cây lớn
gần đó, chậm đi tới.

Đi được hơn nửa tiếng, cuối cùng cũng thấy quốc lộ.

Đột nhiên Nhạc Tư Trà kéo Lâm Thanh Nhã ngồi xuống lùm cây gần đó.

“Sao thế?” Hành động đột ngột của Nhạc Tư Trà khiến Lâm Thanh Nhã

giật mình, cô lo lắng nắm lấy cánh tay Nhạc Tư Trà, nhìn xung quanh, lại
không thấy gì cả.

“Trên quốc lộ có người.” Nhạc Tư Trà nói nhỏ.

Theo hướng cậu chỉ, Lâm Thanh Nhã cẩn thân nhìn thấy mơ hồ đường

nét của một chiếc xe, trong gió loáng thoáng truyền đến tiếng nói chuyện.

Bởi vì cách quá xa, cả hai không nghe được đối phương nói gì, nhưng

Nhạc Tư Trà vẫn nhận ra là tiếng bọn cướp.

“Làm sao giờ?” Lâm Thanh Nhã cũng hỏi nhỏ.

“Bọn chúng canh chừng ở đây, chúng ta không thể trực tiếp đi tới, chỉ có

thể đi đường vòng.” Nhạc Tư Trà trầm ngâm, đưa ra quyết định.

“Được.”

Hai người cẩn thận đi vòng qua, đột nhiên có xe từ một hướng của quốc

lộ. Bọn họ nhanh chóng núp vào.

Nhạc Tư Trà thấy xe phi lại đây, khi bọn cướp còn chưa kịp phản ứng đã

vây quanh chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.