CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 507

“Ừm, em đã học lâu lắm đó.” Nhạc Tư Trà nói, giọng điệu như muốn

khoe ra.

“Ngon lắm.” Diệp Kình không hề keo kiệt mà khen “Đã lâu lắm rồi anh

chưa có sinh nhật.” sinh nhật cuối cùng anh còn nhớ là khi mẹ chưa qua
đời.

Cha, cha thật sự quan tâm tới con sao? Quan tâm mà không biết hôm nay

là sinh nhật con? Nực cười! Diệp Kình cảm thấy tự giễu.

“Anh thích là được rồi.” Nhạc Tư Trà đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng

“Em không hiểu thế nào là lãng mạn, chỉ có thể làm thế.”

“Rất tuyệt, anh vui lắm.” Anh không cần lãng mạn, anh chỉ cần một

người có thể chăm sóc, bên canh cả đời.

“Đây.” Nhạc Tư Trà cảm thấy mất tự nhiên, cậu lấy ra một chiếc hộp

nhỏ, nhét vào tay Diệp Kình “Đây là quà sinh nhật.”

Diệp Kình mở ra liền thấy một đôi nhẫn bạch kim.

Đôi nhẫn rất đơn giản, không có chút hoa văn, nhưng phía trên khắc lời

thề – chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão.

Diệp Kình cầm chiếc nhẫn lớn hơn, phát hiện mặt trong cũng khắc chữ

‘L love Y’, chiếc kia cũng khác ‘Y love L’. Đó là tên viết tắt của hai người.

Nhạc Tư Trà khẩn trương nhìn anh, đôi nhẫn này là cậu nghe đề nghị của

Lâm Thanh Nhã, không biết Diệp Kình có thích không.

Nếu anh ấy không thích thì sao giờ?

Nhạc Tư Trà chưa kịp nghĩ nhiều, Diệp Kình liền nói “Đưa tay trái của

em đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.