CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 616

đi suối nước nóng là chạng vạng – liền lôi đồng nghiệp đi khắp thôn, hỏi
nhà nào tốt nhất, ai cũng chỉ tới đây, liền tới.

Kỳ thật cũng vì Tiết Mộng không nói rõ ràng, nếu người trong thôn biết

cô muốn tìm chỗ ở nhất định sẽ không chỉ Nhạc Tư Trà mà chỉ nhà thôn
trưởng. Tuy Nhạc Tư Trà không nói rõ nhưng nhìn biểu hiện ngày thường –
cho đám tang, xây phòng, đi đều có xe, nên không tính cậu vào thôn dân,
hơn nữa họ cũng tham gia xây nhà cho cậu, đương nhiên biết ngoài phòng
ngủ chính chỉ còn một phòng cho khách, giờ Diệp Kình ở đó, làm gì còn
phòng trống nữa?

Tiết Mộng rất thích căn nhà này, liền ấn chuông cửa, vừa ấn vừa hô “Có

ai không?”, đồng nghiệp khuyên thế nào cũng không nghe.

Đồng nghiệp kia tỏ vẻ lo lắng nhưng trong lòng không đồng tình, cô

không giống vị đại tiểu thư này, nhìn không rõ giá trị của căn nhà này, tuy ở
nông thôn nhưng liếc qua là biết dựa theo cấu trúc biệt thự nhỏ, cực kỳ xa
xỉ, có thể ở đây người ta còn để ý ít tiền đó? Nghĩ tới thế, cô cười thầm xem
kịch vui.

Ấn chuông hồi lâu vẫn không thấy ai, đồng nghiệp chần chừ nói “Hay là

không có người ở?”

“Không thể nào, không có người thì phải khóa cửa chứ? Nhất định có.”

Tiết Mộng khẳng định nói bắn đầu ấn tiếp.

“Ai tới thì phải?” Nhạc Tư Trà chui trong ổ chăn, không muốn tỉnh lại,

bình thường tới nhà cậu đều không có thói quên bấm chuông, ngoài bá Tiền
cũng chỉ có mấy đứa nhóc, quen chủ nhà, nên đây là lần đầu tiên chuông
cửa vang.

“Không biết kệ đi, không ai ra là bỏ đi ấy mà.” Diệp Kình cũng không để

tâm, có việc thì tự mình vào, cửa có khóa đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.