CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 621

“Anh Nhạc, cô bảo em tới gọi anh 8h vào thôn xem kịch.” Vương Hào

đầu đầy mồ hôi, đúng trước mặt Nhạc Tư Trà nói.

Nhạc Tư Trà biết ‘cô’ mà thằng bé nói là bá Tiền, tuy rằng không thích

kịch nhưng cũng không muốn làm phật ý “Anh sẽ đi, em ăn tối chưa? Nếu
chưa thì ăn luôn ở đây.”

“Không, mẹ còn đợi em ở nhà.” Cậu bé lắc lắc đầu rồi chạy đi.

Nhạc Tư Trà mỉm cười nhìn cậu ròi đi, cũng không giữ lại, ngồi đối diện

Diệp Kình, nói “Tối cùng nhau đi.”

“Được.”

Đến tối, bọn họ không lái xe mà tản bộ vào thôn.

Nhạc Tư Trà đeo một ba lô trên lưng, bên trong là Miêu Miêu và tiểu lục,

bởi vì hai đứa ở trong không gian lâu lắm rồi nên không chịu vào nữa,
Nhạc Tư Trà đành phải mang cả hai theo. Nhưng để không dọa người khác,
Nhạc Tư Trà dặn tiểu lục không được lộ đầu ra, tiểu lục thông minh, nghe
hiểu cậu dặn gì.

Đêm hè luôn tới muộn, tuy rằng đã bảy giờ nhưng trời vẫn chưa tối đen,

đền đường đã sắng, trên đường cũng có không ít người đi cùng hướng với
họ.

Thôn Phúc Khê cũng không phải nơi giàu có, trừ bỏ con đường ngoài

thôn còn có mấy ngọn đèn mờ, còn trong thôn chỉ có tại chỗ rẽ mới lắp đèn,
vậy nên tối đến, những đoạn đường khác đều tối đen, người đi phải mang
theo đèn pin.

Như vậy không tiện cho khách du lịch, mà Diệp Kình dù giỏi thế nào

cũng không thể chỉ trong một khoảng thời gian ngắn có thể lắp đèn đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.