CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 67

“Lần này đúng là phải làm phiền cậu.” Diệp Kình nhìn Nhạc Tư Trà dọn

đi đồ ăn trên bàn, rồi lấy ra cặp lồng mà cậu mang đến.

“Bác Triệu nhờ tôi chăm sóc anh, tôi cũng không biết nên làm gì, đành

nấu một chút đồ ăn, anh nếm thử xem có hợp khẩu vị không.” Khi cặp lồng
mở ra, hương thơm của thức ăn hòa tan đi mùi nước thuốc ở bệnh viện,
khơi dậy cảm giác thèm ăn của Diệp Kình.

Dọn xong đồ ăn, khẽ khuấy bát cháo một chút, để một chiếc thìa trước

mặt anh ta, rồi lại đưa thêm một đôi đũa.

“Cám ơn.” Nhận lấy đôi đũa, nhìn những món ăn có vẻ rất bình thường

trước mặt, Diệp Kình khẽ do dự, nếm chút cháo hạt sen, hai mắt liền sáng
lên, lại gắp thêm ít rau, hương vị còn thơm ngon ngoài ý muốn. “Ngon
quá!” Tuy rằng bề ngoài rất bình thương, nhưng mùi vị so với bếp trưởng
của khách sạn năm sao nấu còn hợp khẩu vị của anh hơn.

“Anh thích là tốt rồi.” Thấy anh ta ăn một cách ngon lành, Nhạc Tư Trà

đem dâu đến buồng vệ sinh rửa sạch, mang lên bàn ăn, sau đó ngồi vào ghế
salon bên cạnh, xem TV giết thời gian.

Diệp Kình uống xong cháo, yên lặng nhìn Nhạc Tư Trà.

Lúc mới gặp, anh chỉ cho là một đứa bé rất được thầy Triệu yêu thích, lại

rất lễ phép.

Lần sau gặp lại là ở bữa cơm nhà thầy Triệu, nhìn cậu làm nũng với thầy,

không khác gì trẻ con, lúc sau lại bị vẻ ngoài của cậu làm cho kinh ngạc.
Ngay cả anh cũng chưa từng thấy ai xinh đẹp như vậy. Còn có rượu thuốc
của cậu, đúng là không phải thứ tầm thường.

Sau đó là tình cờ găp nhau ở cổng trường, anh cũng không rõ tại sao lúc

đấy lại chủ động qua chào hỏi. Rồi nụ cười ở trên ban công, lại khiến anh
rung động sâu sắc. Cho nên, lúc ở căn tin, khi nhìn thấy cậu, anh liền cố ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.