CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 430

Chương 67: Không ăn hết thì đem bán

Ban đầu Phương thị còn lơ đểnh không để ý , còn cho rằng đó là một ít

đồ chơi mà tiểu hài tử chơi đùa, còn không thể xem như là thật, sao có thể
đem thứ này đi làm hương liệu được?

Nhưng khi nồi cá đã nấu xong thì mùi vị thơm phức thoang thoảng bay

ra khiến cho người ta có cảm giác thèm ăn, Phương thị lập tức nghiên cứu
đối với thứ mà Triệu Tương Nghi đùa bỡn kia , nói là phải thử thêm lần nữa
xem, biết đâu chừng lại có thể chế biến thành hương liệu có mùi vị thơm
nồng , đến lúc đó cũng không cần hâm mộ những người có đủ tiền để mua
được hương liệu như dầu vừng rồi.

Trong lòng Triệu Tương Nghi thầm chảy mồ hôi a, bà nội quả nhiên

không phải là người có khiếu làm ăn mà, lần này nàng làm như vậy là muốn
bà đem thứ này đi bán kiếm tiền, nhưng điều bà nội nghĩ đầu tiên chính là
muốn đem thứ này làm đồ dùng trong nhà .

Mặc kệ nói thế nào đi nữa thì hôm nay món cá này chính là vật thử

nghiệm, chí ít là nàng đã khiến cho cả nhà bắt đầu chú ý nghiên cứu đến
loại thực vật này, vả lại phải quan sát xem ngày mai Phương thị sẽ chế biến
thực vật này thành nguyên liệu có mùi vị gì . Nếu thành công nàng sẽ lại
đến phía sau núi khai thác thêm để đem về làm nguyên liệu, nhưng mọi
chuyện trong trù phòng vẫn phải dựa vào bà nội.

Ngày hôm sau, Triệu Tương Nghi khó có được cả người tràn đầy sinh

lực mà dậy thật sớm, chờ Phương thị làm xong điểm tâm cho cả nhà, Triệu
Tương Nghi liền xin Phương thị thực hiện lời hứa hẹn tối qua, còn cố ý làm
cái bộ mặt tham ăn.

Phương thị thấy Triệu Tương Nghi như thế cũng hăng hái lên, nghĩ đến

việc nhà bây giờ cũng không nhiều lắm, không bằng đem thứ này ra ngoài
buôn bán, có lẽ thật đúng là làm ra việc lớn, mà mấy thứ gia vị như Hồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.