CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1217

Trai đấy, nếu dì cùng phu nhân cũng ông ấy nháo thế này, cháu sao có thể
nhìn mặt người ta đây? Hơn nữa, mặc kệ nói như thế nào, đều là dì có lỗi
trước, cháu đã biết chuyện của mấy năm trước rồi, dì đừng nói là dì không
biết…”

Trần Ông Thị nghe xong, kinh ngạc, ném luôn ý định gây chuyện với

đám người Nhâm thị ra sau ót, không dám tin nhìn Bùi Tử Quân nói: “Tử
Quân. . . Cháu biết chuyện đó lúc nào vậy?”

“Dì, chỉ cần dì bình tĩnh không gây chuyện với họ nữa, cháu sẽ coi như

chưa từng phát sinh chuyện gì, cháu không trách dì đâu.” Bộ dạng Bùi Tử
Quân nghiêm túc khiến Trần Ông Thị sợ nhất, cực kỳ giống phụ thân Bùi
Hạ Niên của hắn.

Khoé miệng Trần Ông Thị co rút, trong thời gian nhanh quyết định, sau

đ1o xem như chưa có gì từng xảy ra ưu nhã cười: “Vậy bọn ta đi hái thu
cúc, vừa lúc đem về pha trà uống, từng giận ta lỗ mãng.” Câu cuối cùng mơ
hồ như là nghiến răng nghiến lợi nói ra, lúc này đây Trần ông Thị cực kỳ ẩn
nhẫn.

“Trần phu nhân đi thong thả.” Nhâm thị nhàn nhạt trả lời.
“Triệu phu nhân, thật xin lỗi.” Bùi Tử Quân nhỏ giọng xin lỗi họ, Nhâm

thị lại lắc đầu ý bảo không liên quan đến hắn.

Bên này, Triệu Tương Nghi và Trần Vi ngồi cạnh nhau nói chuyện

phiếm, trong lúc nói chuyện, Triệu Tương Nghi thở dài, Trần Vi và Bùi Tử
Quân cùng tuổi, đều lớn hơn nàng ba tuổi, là một cô nương văn tĩnh, hơn
nữa còn bị Trần Ông Thị cường chế.

“Thật ra ta ước mình giống tiểu thư.” Trần Vi mỉm cười nhìn Triệu

Tương Nghi, “Nhìn thấy nương tiểu thư đối xử với tiểu thư rất tốt, còn có
một …ca ca bảo vệ nữa.” Lúc nhắc đến Triệu Hoằng Lâm, nụ cười trên mặt
Trần Vi càng thêm sáng lạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.