CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1534

chọn cho tôi một nhà có gia thế rất tốt, tôi muốn nhìn thử, dù sao tôi cũng
không còn nhỏ.”

“Ừ, tốt.” Giọng Triệu Hoằng Lâm vẫn là nhàn nhạt.
“Tôi là ai chứ, tôi là Trần Vi mà. Tôi sẽ không khóc mà cầu xin huynh

để ý đến tôi đâu, nếu đã biết rõ trong lòng huynh vẫn chỉ có Uyển Dao , tôi
đây nhất định rời đi.” Trần Vi nói xong không thèm để ý chút nào.

“Ừ.” Triệu Hoằng Lâm gật đầu, không vui không giận.
“Chúng ta có thể làm bằng hữu tốt chứ? Chí ít, không nên xem tôi là

người xa lạ, tôi kém cõi đến vậy sao?” Trần Vi tận lực hạ thấp giọng, giọng
nói trở nên rất nhẹ nhàng.

Triệu Hoằng Lâm giật mình, sau gật đầu: “Hảo.”
Trong lòng Trần Vi càng chua xót.
Nhưng mà nàng vẫn biểu hiện rất hài lòng,cười vui vẻ nói: “Thật tốt.”
“Như vậy, gặp lại sau, bạn tốt của tôi.” Trần Vi mỉm cười nhìn Triệu

Hoằng Lâm lần cuối, sau đó ra sức vung roi lên ngựa, quay đầu nhanh
chóng cưỡi ngựa rời đi.

Nước mắt của nàng rơi lả tả ở trong gió, vĩ mặn trộn lẫn khói bụi rơi

vào xoang mũi, đau đớn đến khó nhịn.

Người nhà nàng có tốt lành gì?
Nàng chỉ thuận miệng nói thôi.
Có lẽ sau lần ly biệt này, nàng sẽ cẩn thận chọn một người tốt để gả , có

lẽ đây là biện pháp duy nhất để quên đi mối tình này.

Triệu Hoằng Lâm a Triệu Hoằng Lâm, nếu như tôi biết huynh trước Tề

Uyển Dao, liệu huynh có thích tôi không? Có lẽ, đến lúc đó, chính Tề Uyển
Dao sẽ ghen tỵ với tôi?

Trần Vi rơi lệ, khóe miệng vẫn như cũ kiêu ngạo nở nụ cười.
Triệu Hoằng Lâm ngừng ngựa lại, nghiêm túc nhìn hướng Trần Vi rời đi

, cẩn thận hồi tưởng lại những lời nàng nói, khóe môi hơi nhếch lên.

Người hắn yêu và người yêu hắn, trong lúc nhất thời, hai nữ nhân đồng

thời đều ly khai.

Chỉ để lại cho hắn một khung cảnh vắng lặng nhàn nhạt.
Lúc này, hắn không cảm thấy đau lòng, hắn nghĩ nên bắt đầu lại lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.