CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1814

hình như từ lúc nàng tặng túi hương, Bùi Tử Quân cho tới bây giờ cũng
không mang.

Nếu không phải hôm nay nhìn thấy túi thơm hoàn hảo không tì vết ở

đây, nàng nhất định sẽ nghĩ Bùi Tử Quân ghét bỏ tay của mình. . .

Một ít vụn đất, có thể nhìn ra đây là thỏ đất được nặn, đây là thỏ đất nặn

ở bờ sông lúc đó với mọi người sao?

Bùi Tử Quân cư nhiên lại giấu vật này.
Còn có một bức tranh thuỷ mặc mà Triệu Tương Nghi không hiểu, trên

đó vẽ một nụ sen chớm nở, cảnh vật gì cũng không có, chỉ có một đoá hoa
sen.

Nhưng bức tranh rất sống động, động l2ong người.
Bức họa này chẳng biết có ý nghĩa gì, Triệu Tương Nghi không thấy nó

trong trí nhớ.

Nhìn trong hộp để nhiều vật xưa, Triệu Tương Nghi cảm động, như có

một mạch nước ngầm ấm áp dâng lên, khiến mũi nàng cảm thấy chua sót.

Bùi Tử Quân người này, làm nhiều việc vì mình.
Nàng không biết từ khi nào, hắn lặng lẽ chờ đợi nàng, đối mặt với người

u mê , không tim không phổi như nàng, Bùi Tử Quân hẳn đã từng khổ não,
thương tâm?

Thời gian dài như vậy, hắn sao mà chịu đựng nổi?
Chỉ nghĩ đến những điều này, Triệu Tương Nghi cảm giác mình thật hỗn

đản, sao lại quá vô ý như vậy? Lẽ nào, trước đây không đến kinh thành,
không xa nàng lâu như thế, nàng thật sự không để ý hắn cả đời sao?

Nghĩ lại, Triệu Tương Nghi đã cảm thấy thật đáng sợ
“Nàng phát hiện rồi?” Triệu Tương Nghi còn đang thật thần, đột nhiên

Bùi Tử Quân ngồi xuống giường ôm lấy sau lưng nàng, nhỏ giọng nói.

Triệu Tương Nghi hoàn hồn, để hộp gấm xuống, xoay người kích động

ôm Bùi Tử Quân.

Nước mắt rơi xuống: “Xin lỗi. . . Là do thiếp sơ ý, sau này sẽ không,

sau này thiếp sẽ bồi thương cho chàng thật tốt, đối với chàng tốt hơn”

“Ừ.” Bùi Tử Quân vỗ vai Triệu Tương Nghi, ôn nhu cười nói, “Nha đầu

ngốc, khóc cái gì, chúng ta bây giờ đã thành thân, là vợ chồng với nhau, sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.