Ông thị gật đầu, trên mặt dần dần có tiếu ý.
Triệu Tương Nghi trong lòng vui vẻ, đem cách chơi bài tây dạy cho Ông
thị.
Ông thị nghe xong hai mắt mơ hồ có tia sáng: “Cách chơi đơn gỉan lại
mới mẻ, thú vị hơn bài tứ sắc, khó trách lại chơi nhiệt tình như vậy.”
Mấy nha hoàn nghe thấy câu này, càng cúi đầu xuống, sợ bị trách phạt.
“Được rồi, mấy người các ngươi hí hửng vậy cũng không được, thiếu
phu nhân bây giờ đang mang thai, cũng phải tích đức, ta sẽ không phạt
nặng, chỉ phạt mỗi người các ngươi giúp mấy nha hoàn thô sử làm việc, coi
như là giáo huấn, đã biết sai chưa?” ?” Ông thị đột nhiên thu lại nụ cười.
Triệu Tương Nghi thổn thức không ngớt.
Mấy nha hoàn còn tưởng rằng sẽ bị phạt nặng một phen, nghe lời này,
trong lòng cảm thấy may mắn, liên tục cảm ơn.
“Xế chiều, vừa vặn có mấy khách nhân đến chơi, đều là những nữ
quyến rãnh rỗi, nếu không chúng ta đem cách chơi bài này mở rộng ra. Để
các nàng giải buồn được không?” Ông thị đây là đang trưng cầu ý kiến
Triệu Tương Nghi.
Triệu Tương Nghi không chút do dự cười nói: “Nương cứ giới thiệu đi,
vui một mình không bằng mọi người đều vui.”
“Con có thể nghĩ được vậy, nương cũng vui mừng.” Ông thị xoa đầu
Triệu Tương Nghi, tán thưởng nói.
Sau đó phóng mắt nhìn bộ bài trên bài: “Nương thấy, hay là gọi Mẫn
Nhu đến, ba chúng ta chơi trước luyện tay nghề được không?” Ông thị cũng
đang rãnh rỗi buồn chán, không biết làm để bớt buồn.
“Hả. . .” Triệu Tương Nghi chảy hắc tuyến, xem ra mẹ chồng cực kỳ
hứng thú với bài tây
Vốn tưởng rằng gần đối mặt đại nạn, không ngờ, cuối cùng mọi việc
cũng được giải quyết
Triệu Tương Nghi rất thích ý cùng mẹ chồng chơi bài tây gai tăng tình
cảm. Vì vậy ngay lập tức đồng ý, bảo Bích Văn đi mời Bùi Mẫn Nhu.
Mấy nha hoàn thở phào nhẹ nhõm, ngược lại đều tự đi làm việc . Có
điều vẫn suy nghĩ đến bài tây, suy nghĩ cách đánh thế nào.