CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1876

Bích Văn cả kinh trở tay không kịp, vội vàng thấp giọng hỏi: “Thiếu

phu nhân xảy ra chuyện gì sao “

Triệu Tương Nghi nhìn Bích Văn hoảng sợ, thu lại tâm tình không tốt, ý

thức được mình thất thố.

Miễn cưỡng cười, lắc đầu nói: “Không có , chỉ là thỉnh thoảng buồn

thôi, cái này không cần gấp gáp.”

Chở rửa mặt chải đầu xong, Triệu Tương Nghi ôm Bùi Tiểu Triết đến

thỉnh an Ông thị.

Sau khi trở về, chỉ thấy Bích Văn muốn nói lại thôi, khuôn mặt hồng

nhuận, bộ dáng kỳ quái.

Nghĩ có chuyện gì đó, Triệu Tương Nghi cảnh giác, bảo nhũ mẫu ôm

Bùi Tiểu Triết đi xuống, sau đ1o gọi Bích Văn đến hỏi.

Bích Văn xưa nay là người lanh lẹ, ổn thoả, lần này chẳng biết tại sao,

cư nhiên không được tự nhiên, không biết mở miệng thế nào đây.

“Rốt cuộc làm sao vậy, đừng làm cho ta lo lắng, chuyện tốt hay chuyện

xấu a?” Triệu Tương Nghi gần đây trong lòng có chút phiền,nên cũng mất
kiên trì.

Bích Văn kinh ngạc, ngượng ngùng nắm chặt khăn tay, châm chước câu

chữ nói liên tục: “Lần trước, Thiếu phu nhân giới thiệu cho nô tỳ người
đó… Nô, nô tỳ, nguyện ý mong Thiếu phu nhân làm chủ” nói xong lời cuối
cùng, Bích Văn nói không nên lời, cúi đầu thấp xuống.

Mặc dù cách nói giống ngày trước, nhưng vào hôm nay lại mang âm

điệu bất đồng

Triệu Tương Nghi hai mắt sáng ngời, mỉm cười .
“Bích Văn, mới vừa rồi ta có hơi lớn giọng.” Nàng trước tiên hạ thấp

giọng, nắm tay Bích Văn, tiếu ý nói liên tục, “Nhìn dáng vẻ của ngươi, có
vẻ rất hài lòng?”

Mặt Bích Văn đỏ ửng, quay đầu đi chỗ khác, khẽ gật đầu, giọng như

muỗi kêu: “Nô tỳ cũng không có yêu cầu cao gì, chỉ mong thật lòng đối tốt
với nô tỳ…”

“Ngươi hôm nay nếu như không nói, ta còn cho rằng chuyện hôn sự này

sẽ thất bại.” Triệu Tương Nghi cười ha ha, nhìn Bích Văn, “Thời gian lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.