CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 205

Bên này, nàng ta làm bộ mệt mỏi như vậy, chính là tham lam thuốc bổ

mà Triệu gia Nhị lão luyến tiếc không nỡ dùng.

Lý thị cũng ở trong nhà, vốn nghe nói Dương thị ngã bệnh, trục lý (chị

em dâu) tuy nói không có tình cảm lắm nhưng cũng không phải là ngoan
tâm lãnh tình, trong lòng còn lo lắng một hồi. Lúc này nghe được Dương thị
nói như thế cũng biết rằng nàng ta giấu mình lòi đuôi, trong lòng Lý thị
cũng hiểu rõ, ngoài miệng thản nhiên nói: “Đệ muội, thuốc bổ kia là để lại
cho cha mẹ dùng, cha mẹ còn không nỡ uống, làm sao muội không biết xấu
hổ mở miệng muốn đây?” Không phải là bệnh thương hàn nhẹ sao, uống
canh ngải diệp hoặc là tìm lão Ôn để xem một chút đều được nha, đệ muội
nói như vậy không phải rõ ràng là tham lam thuốc bổ sao? Ý tứ là mình làm
việc thiếu hụt thân thể đấy, trong nhà hai vợ chồng bọn họ là thích lười
biếng nhất, với lại từ sau ngày mùa đến nay cũng không thấy nàng ta có dấu
hiệu bệnh, không phải mỗi ngày càn rỡ, tùy tiện sao?

Mấy câu sau Lý thị không nói ra miệng nhưng người khác cũng có thể

hiểu được tầng tầng lớp lớp ý tứ kia.

Dương thị bị Lý thị làm mất thể diện, trong lòng không thoải mái,

nhưng nắm được Lý thị ngày mùa ở cữ nên không tha: ” Hứ, ta nào có
giống như Nhị tẩu tốt số? Người khác làm ruộng còn chính mình thì đang ở
cữ đem thân thể nuôi cho tốt thì không nói, lại còn không làm việc trong
thời gian dài à! Đương nhiên thân thể của tẩu là không xảy ra vấn đề gì ,
thư thư phục phục rồi!” (nở nan)

“Ngươi ——” Lý thị phát bực, lời nói như vậy, Dương thị không biết đã

nói mình bao nhiêu lần, chuyện sinh con nàng có thể quyết định được sao!

Phương thị kéo tay áo Lý thị, híp mắt suy nghĩ tính toán trong lòng

Dương thị, không bao lâu, Phương thị khoát khoát tay thở dài nói: “Hajz. . .
. . . Được, không phải ngươi mong chờ những đồ tốt đó sao, ta nhân tiện
hầm rồi bưng tới cho ngươi uống, thiếu nãi nãi ( thiếu phu nhân)!” Cuối
cùng tức giận trách mắng Dương thị.

Dương thị giận đến mức lập tức bắt lấy cánh tay trượng phu mình, nhìn

Phương thị tức giận đi ra ngoài: ” Ông mau nhìn mẹ ông đi, bây giờ trách
móc, nghi vấn cái gì, người ta ngã bệnh mà còn hung dữ như vậy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.