CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 361

Mắt thấy công việc trong nhà lớn nhỏ cũng dần dần an ổn, Triệu Tương

Nghi liền quấn lấy Triệu Hoằng Lâm mang mình đến sau núi để đào rau dại
đem về trồng.


Đầu tiên, bọn họ đi đến nơi lần trước phát hiện phiến lớn rau diếp đắng,

Triệu Tương Nghi chỉ vào một vài bụi rau diếp đắng mọc thành bụi lớn nhìn
về phía đại ca nhà mình cười nói: ” Ca ca, chúng ta đem những loại rau diếp
con này về nha, vịt gà thích nhất ăn những thứ này, sẽ đem rau diếp con này
trộn lẫn với trấu thô cho heo con ăn, chắc hẳn chúng nó cũng rất thích!”


Triệu Hoằng Lâm nhớ lại lần trước tới phía sau núi, tiểu muội nhìn

chằm chằm rau diếp con này không buông, chẳng lẽ trong lòng sớm đã có
chủ ý này rồi hay sao?


Nghĩ đến đây, trong lòng hắn không khỏi xấu hổ, mình năm nay cũng

chín tuổi rồi, so sánh với tiểu muội lớn hơn nhiều như vậy, nhưng lại chưa
bao giờ nghĩ tới những biện pháp này. . . . . .


Thấy Triệu Hoằng Lâm đang dùng một loại ánh mắt phức tạp kỳ quái

nhìn mình, Triệu Tương Nghi tim đập mạnh, cho là Triệu Hoằng Lâm đang
hoài nghi mình cái gì, vội vàng làm nũng chỉ vào cái sọt trên lưng Triệu
Hoằng Lâm để phân tán sự chú ý của hắn nói: “Ai nha ca ca ở đây sững sờ
cái gì nha! Nhanh nhanh mà đem sọt, rổ lấy xuống, đựng rau diếp con nha!”


Triệu Hoằng Lâm lúc này mới nhớ tới chánh sự , vội vàng từ trên lưng

lấy xuống cái sọt, đặt ở trên mặt đất, lại từ cái sọt lấy ra cái xẻng nhỏ, nhắm
ngay gốc bụi rau diếp con lớn bắt đầu ra tay, không lâu lắm, đào được vài
bụi rau diếp con.


Triệu Tương Nghi đứng ở một bên cũng không nhàn rỗi, một mặt hướng

bốn phía quan sát, để phát hiện nhiều hơn thực vật thân thảo có thể dùng
được, vừa dùng bàn tay nhỏ bé hỗ trợ nhổ rau diếp con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.