CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 391

Vì thế, trong lòng nàng âm thầm tỉnh ngộ, trước mắt cứ chăm chỉ cố

gắng sống thật tốt, không làm bất kỳ chuyện gì phải xin lỗi bản thân hoặc
không hối hận với những gì mình đã làm, chuyện muốn làm thì phải lập tức
làm ngay, nếu không lưu lại ngày khác tiếc nuối sẽ không tốt.


Chờ người một nhà ngủ tới nửa đêm, lại bỗng nhiên nghe thấy một trận

dồn dập tiếng gõ cửa, cùng với từng tiếng la khóc long trời lở đất.


Phương thị ngủ không sâu, lập tức tỉnh lại, ngồi dậy thì phát hiện Triệu

Tương Nghi cũng tỉnh dậy theo, nên cẩn thận an ủi: “Không có chuyện gì,
không có chuyện gì, Tương Nghi tiếp tục ngủ a.”


Ngoài cửa, thanh âm Tề Uyển Dao tuyệt vọng khóc to gào thét: “Triệu

nãi nãi, Tương Nghi mau mở cửa ra, cha ta không còn thở nữa”


Triệu Tương Nghi nghe vậy, đầu oanh một tiếng nổ tung, nhất thời đầu

óc trống rỗng.


Mặc dù trong lòng đã sớm biết Tề thợ mộc sống không được bao lâu,

nhưng tối nay hắn còn cho mọi người hi vọng, giờ đột nhiên biết được tin
tức của hắn, như vậy trong lòng bọn họ làm sao tiếp nhận được đây?


Bọn họ còn như thế, huống chi là Uông thị, Tề Sâm cùng Tề Uyển Dao?

Phương thị dù sao cũng là người từng trải, đối mặt với chuyện sinh tử

cũng rõ ràng hơn, trước mắt nghe được tin dữ này trong lòng cũng khó chịu,
nhưng không khiếp sợ giống như Triệu Tương Nghi, chỉ khoác thêm áo
xuân mở cửa đi ra ngoài, ôm Tề Uyển Dao khóc đến khàn cả giọng: ” Tốt
lắm tốt lắm, đừng khóc, chúng ta trước đi xem một chút, hài tử ngoan, sau
này mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.