CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 390

Mọi người thấy thế không khỏi dâng lên thương cảm.

Triệu Tín Lương vì an ủi Tề thợ mộc mà tiến lên ấm giọng nói: “Anh cứ

yên tâm, trong nhà cũng không vì chuyện của anh mà hao phí tiền bạc đâu,
anh làm công cho nhà đó cũng có lương tâm, sau đó phái người tới tặng
bạc, tất cả tiền thuốc thang cùng những tiêu xài khác đều lấy từ bên đó, hiện
nay anh không nên nghĩ ngợi gì hết, nên hảo hảo tịnh dưỡng, chờ mười
ngày nửa tháng chuyển biến cho tốt, ngàn vạn lần đừng từ bỏ mình.”


Mặc dù tất cả mọi người tin vào phán đoán suy luận của đại phu, nhưng

giờ phút này Tề thợ mộc vẫn không hôn mê như đại phu nói, đây là tìm
thấy ánh sáng hi vọng từ trong bóng tối của mỗi người.


“Đúng nha, Tề thúc thúc, thúc sẽ từ từ tốt lên thôi.” Triệu Hoằng Lâm

cũng là tiến lên trấn an nói, nghĩ thầm chưa biết chừng cõi đời này thật có
kỳ tích tồn tại cũng nên, giống như lần trước tiểu muội trúng **, đại phu
cũng nói người quá nhỏ không có cách nào cứu, chỉ chờ ý trời mà thôi,
nhưng cuối cùng tiểu muội vẫn bình yêu vô sự tỉnh lại.


Tề Uyển Dao cầm lấy khăn tay lau nước mắt, nghe thấy lời của Triệu

Hoằng Lâm, thì nhìn hắn cảm kích.


Mọi người trấn an Uông thị và hai đứa bé một lát, lần nữa trở về ăn cơm

tối, sau đó trời tối đen nên mọi người liền tắm rửa đi ngủ.


Trước khi ngủ, Triệu Tương Nghi nằm trên cửa sổ mong chờ nhìn đám

rau dại trên đất ngoài cửa sổ, nội tâm rất ảm đảm, chuyện tình Tề thợ mộc
thật sự làm cho nàng chấn động, khiến cho nàng chợt hiểu ra, thế sự vô
thường, tính mạng con người cũng đơn bạc như lục bình, mặc cho thiên tai
nhân họa định đoạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.