CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 389


Phương thị nghe vậy ngồi xổm người xuống một tay ôm lấy Triệu

Tương Nghi: “Tương Nghi đúng là hiểu chuyện, biết không nên cùng người
như vậy liên quan, đi, chúng ta không để ý tới nàng, chúng ta ăn hay mặc
cái gì, so sánh với trong chén của nàng đều tốt hơn.”


Chỉ chớp mắt, cửa phòng lớn không còn một bóng người.

Dương thị cầm lấy chén trong tay nhất thời tức giận mà không có nơi

phát tác, vốn còn muốn để cho bọn họ thấy vậy mà thèm, cuối cùng cũng
không có hối hận khi không cùng cả nhà qua lại thân thiết, không có nghĩ
rằng bọn họ căn bản không có gì cả.


Lúc đám người Triệu Tương Nghi đang ăn cơm tối, Tề Sâm đột nhiên

cực kỳ hưng phấn, chạy qua nói với mọi người: “Các ngươi mau đi xem
một chút cha con tỉnh, đã tỉnh lại rồi”


Phương thị tay phải run lên, chiếc đũa cũng rớt theo, không thể tin địa

nhìn Tề Sâm lẩm bẩm nói: “Tỉnh? Thật sự có kỳ tích sắp xảy ra? Tỉnh. . . . .
. Tỉnh là tốt rồi oa oa.”


Người một nhà nghe tin tức kia, cũng chẳng quan tâm ăn cơm, lập tức

đi theo Tề Sâm vù vù chạy tới.


Dương thị đứng ở tường đất nhà mình rũ mắt mà nhìn, không khỏi trợn

mắt nhìn bọn họ: “Đều chỉ thích lo chuyện bao đồng, cũng may ta thật sớm
xây bức tường này, cũng tránh khỏi bị dính xui xẻo.


Trong nhà Tề gia, Tề thợ mộc đang mở to đôi mắt, vô cùng bình tĩnh

nhìn Uông thị, mặc dù không lên tiếng, nhưng ánh mắt thiết tha kia có thể
thấy được, giờ phút này hắn trừ xin lỗi ra thì không muốn gì khác cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.