phải là kiếm tiền bằng cách dơ bẩn sao, nhà chúng ta cũng không kém a, chí
ít nhà của chúng ta có bò, nhà bọn họ có sao?”
(Bạn đang đọc truyện Cuộc ống nông thôn nhàn rỗi -Vitamin C được
edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui
vẻ ^^)
Bên này, hai cha con nàng chậm chạp quay lại phố Cảnh Thái , lúc này
đã là giữa trưa, chợ phiên đối diện phố Cảnh Thái cũng không có tan chợ,
vẫn giống như ban sáng có rất nhiều người bán rong đang rao hàng , khách
nhân lui tới cũng rất nhiều.
“Cha, sao chúng ta quay lại đây nữa?” Triệu Tương Nghi ngửa đầu hỏi
Triệu Tín Lương.
Triệu Tín Lương cười, ngồi xuống nhéo khuôn mặt bầu bĩnh của Triệu
Tương Nghi: “Tương Nghi, con nói xem nhà chúng ta có cần mua bò
không? Sau này việc đi về trên trấn sẽ dễ dàng hơn, lại tiết kiệm thời gian
xuống ruộng cuốc đất, ông nội cũng không pah3i cực khổ nữa.”
Triệu Tương Nghi sửng sốt một chút, chỉ trong một khắc nhìn thấy bộ
dáng cười khoe hàm răng của cha, nàng lại nghĩ đến cha giống như một vị
đấng cứu thế không gì là không làm được…Chả trách người ta thường nói
con gái kiếp trước chính là tiểu tình nhân của cha , giờ phút này, Triệu
Tương Nghi quả thực rất sùng bái cha mình mà hôn nhẹ lên má cha một cái.
Chờ tinh thần phục hồi lại, Triệu Tương Nghi cũng cười theo, cười đến
rất vui vẻ, rất tùy ý, cũng vỗ tay đồng ý nói: “Hảo, mua con bò tốt, chúng ta
đi mua bò.”
Thời đại này bò rất là đắt, giá tiền cũng dao động từ hai nghìn đến bốn
nghìn văn, nếu là nhà nàng trước đây, đối với việc mua bò là trăm triệu lần
không dám nghĩ đến.
Có thể nói, gia đình nào ở thời đại này có xe bò ở trong nhà chính là
chứng minh nhà đó có điều kiện sống rất tốt, là một việc rất vinh quang và
cũng là thể diện. Đương nhiên, nếu như có thể nuôi được ngựa, lại có xe
ngựa, thì càng có thể diện hơn, gia đình như vậy đều bị mọi người gọi là
nhà giàu.