CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 555

bằng.”

Lý thị chạy ngang qua người Dương thị thì cũng không có phản ứng gì,

chỉ vội vàng chạy đi.

Một lát sau, Triệu lão gia tử và Triệu lão nhị hào hứng trở về, chỉ thấy

Triệu lão gia tử vừa chạy vừa cao hứng hô: “Đâu, bò ở đâu? Ở đâu.”

Triệu Tương Nghi che miệng cười hì hì, từ trong nhà chạy ra thuận tay

chỉ về một hướng: “Ông nội, nhìn xem.”

Triệu lão gia tử thuận thế quay lại nhìn, nhất thời bối rối: ” Giỏi lắm, là

hai con.”

“Đại ca, huynh thật giỏi.” Triệu lão nhị thấy thế cũng kính phục không

ngớt, vội vàng hướng Triệu Tín Lương giơ ngón tay cái lên. Triệu Tín
Lương lúc này vừa xin lỗi , vừa lấy tay sờ cái ót.

Mọi người vây quanh hai con bò , vòng tới vòng lui nhiều lần, giống

như nhìn thấy động vật cực kỳ hiếm có vậy, Triệu Tương Nghi đứng cách
đó không xa kéo vạt áo Phương thị không ngừng cười toe toét, trong lòng
thầm nói, hai con bò này thấy vẻ mặt của mọi người, hẳn là đổ mồ hôi chết
mất.

Dương thị cũng lại gần tấm tắc khen, nhưng không có một ai để ý đến

nàng ta, bị mọi người tự động xem nàng ta như không khí.

Không lâu sau, hai con bò bị Triệu tín Lương và Triệu lão gia tử đem

đến căn phòng nhỏ đã khóa kỹ, nơi này nguyên là nơi để dự trữ lương thực,
hiện không có nên dùng làm chuồng bò tạm thời. Bởi vì trong nhà không có
chuồng bò, lại sợ cột bò vào trong sân thì khó giữ được nên nhất trí đem hai
con bò vào kho lương thực, chờ đến khi chuồng bò được xây xong.

Vì thế, Triệu lão gia tử đề nghị: “Nếu ta nói, lúc chạng vạng lái xe bò

đến đón Hoằng Lâm, nó chắc chắn sẽ không choáng váng mà còn rất cao
hứng nữa là.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.