CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 60

Chương 8: Không cho phép nhắc lại

Triệu Hoằng Lâm ôm Triệu Tương Nghi vào trong phòng, cẩn thận đặt

nàng ngồi lên ghế, nhìn vết thương trên cổ nàng, đau lòng hỏi:” Tiểu muội
còn đau nữa không?”

“Không đau, Tương Nghi là bé ngoan, không có khóc.” Triệu Tương

Nghi thề rằng, nàng từ trước đến giờ chưa từng nói dối mà tim không đập ,
mặt không đỏ như vậy cả, hơn nữa da đầu có cảm giác tê dại.

Triệu Hoằng Lâm cười an ủi , vỗ đầu nàng, rồi ngồi xổm xuống nhìn

thẳng nàng hỏi: “Tiểu muội, muội có muốn ăn cá không ?”.

Triệu Tương Nghi nghiêng đầu nhỏ suy nghĩ một chút, nhất thời trong

lòng hiểu được, chắc chắn là sáng nay đại ca nhìn thấy Triệu Hoằng Nhân
có canh trứng chim ăn, lại sợ nàng cũng muốn ăn, càng muốn bồi bổ thân
thể của nàng, nên mới hỏi nàng như vậy. Sở dĩ lúc sáng nói với mọi người
trong nhà như thế, chính là không muốn Dương thị trộn quấy phân heo nghe
được, lại đánh cái chủ ý tham lam gì đó.

Gật đầu: “Muốn, cô cô làm món canh cá, uống ngon!” Trù nghệ của

Triệu Nguyệt Cầm là do chính tay Phương thị dạy, rất là tỉ mỉ, chỉ trách nhà
này rất nghèo , không có nguyên liệu quý hiếm gì để Triệu Nguyệt Cầm
luyện tập hết.

“Tốt lắm, muội muội ngoan, ở đây chờ ca ca một chút, một lát nữa ca ca

sẽ dẫn muội ra bờ sông câu cá.” Triệu Hoằng Lâm mỉm cười, liền đứng dậy
đi ra ngoài.

Không lâu sau, Triệu Hoằng Lâm quay lại, trên tay cầm một chiếc cần

câu tự làm và chiếc gùi do Triệu Tín Lương nhân lúc nhàn rỗi làm ra, nhìn
Triệu Tương Nghi mà vẫy vẫy đồ trong tay: “Chúng ta đi thôi, hôm nay
nhất định phải câu được mấy con cá rồi nhờ cô cô làm canh cá cho muội
uống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.