CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 671

trông con bé nhé, tiểu cũng đã tiểu xong rồi, nó không có đói bụng đâu,
chắc sẽ không khóc nữa.”

Một lát sau, Triệu Tín Lương rất đau đầu ôm hài tử chạy vào: “Nguyệt

Cầm, Nguyệt Cầm , lần này con bé đi ngoài [thải bớt ấy mà], dính cả người
huynh rồi.”

Phương thị, Triệu Nguyệt Cầm: “. . .”
Cuối cùng vẫn là Phương thị đi ra, ôm lấy tiểu bất điểm Triệu Mẫn

Mẫn, không có chê bẩn, lại trừng Triệu Tín Lương nói: “Con đấy, đã làm
cha của hai đứa nhỏ rồi, mau đi nhìn xem lão nhị vào lão tam đã tới chưa, ở
đây không cần con nhúng tay đâu.”

Ở trong phòng bếp, Triệu Nguyệt Cầm nở nụ cười: “Nhất định là lúc

sáng đại ca cho Mẫn Mẫn uống sữa bò, thảo nào con bé lại nhanh đi ngoài
như thế.”

Vừa lúc, Triệu Tương Nghi từ trên lầu hai đi xuống , lúc đi ngang qua

phòng bếp chỉ biết che miệng nhìn cha mình mà cười, Triệu Tín Lương xấu
hổ gãi đầu.

Thời gian trôi qua thật là nhanh, nháy mắt cái đã qua hai tháng, hôm

nay đã là 30 Tết.

Nhà mới Triệu gia xây xong là vào ngày mồng tám tháng chạp, khi đó

Phương thị hưng phấn dẫn già trẻ lớn bé trong nhà đến nhà mới quét tước
lại từ trong ra ngoài, từng góc sân đều quét sạch sẽ.

Sau đó chọn ngày mồng mười tháng chạp để dọn vào nhà mới, gia cụ

đều mua mới, Triệu Tương Nghi chỉ nhìn thôi cũng không dám tin vào mắt
mình.

Do là buổi tối nằm ngủ ở trên giường trong nhà mới, vì quá vui mừng

mà không ngủ được.

Sau khi dọn vào nhà mới, đại phòng triệu gia liền mời những thôn dân

đã giúp xây nhà và những người giao hảo đến ăn tiệc, đây là tập tục của địa
phương, xây nhà mới rồi thì bày tiệc , đốt pháo hoa để mừng tân gia, với
mong ước sẽ có một cơ hội mới, tiền tài đổ vào.

Triệu Nguyệt Cầm cũng theo vào ở, hai tháng qua, tinh thần của nàng

cũng bắt đầu tốt, do vừa hết ở cữ, thường xuyên ôm Triệu Mẫn Mẫn đi tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.