Hắn vội thu liễm lại, cố gắng để chính mình bình tĩnh, sau đó ổn trọng
nhìn Triệu Tín Lương nói:”Cha, con có thay cả nhà ta nghĩ qua một chút,
con nghĩ lần này Vạn Phúc Lâu chuyển chỗ làm ăn ra khỏi trấn Thanh Hà,
đối với nhà ta mà nói chính là một cơ hội tốt.”
“Là như thế nào?” Kỳ thực Triệu Tín Lương mơ hồ cũng đoán được con
trai định nói cái gì, đây cũng là điều mà hai cha con họ cùng nghĩ đến đi, có
điều hắn cần nghe con trai nói trước một chút xem sao đã.
Triệu Hoằng Lâm sắp xếp lại lời nói trong suy nghĩ của mình, sau vì nói
liên tục, nên tận lực giữ giọng, nhưng Triệu Tương Nghi còn nghĩ đại ca
mình đang kiềm chế kích động trong lòng: “Cha, trước kia có Vạn Phúc
Lâu ở trấn Thanh Hà, nhà ta dù có định tiến thêm một bước để phát triển
cũng không có khả năng, dù sao nhà ta cũng đã hạn định chỉ cung cấp Thập
Tam Hương cho một mình Vạn Phúc Lâu, không thể cung cấp hay bán cho
các tửu lâu khác, cho nên nhà ta ở trấn Thanh Hà cho dù có muốn làm ăn
lớn cũng vướng bận. Nhưng bây giờ lại khác, Mạc lão bản muốn đến huyện
Giang Ninh, huyện Giang Ninh cách trấn Thanh Hà hơi xa, khách nhân ở
các tửu lâu khác cũng không giống nhau, cho dù giống nhau ở mùi vị ,
nhưng là mở ở hai nơi khác nhau , cũng sẽ không gây trở ngại cho Mạc lão
bản tiếp tục làm ăn buôn bán. Vì vậy, con là muốn, chờ Mạc lão bản chuyển
việc làm ăn đến huyện Giang Ninh thật tốt, tiếp đó nhà chúng ta chụp lấy
thời cơ, ở trấn Thanh Hà mở thêm một tửu lâu, chỉ có như vậy, nhà ta mới
có thể tiếp tục leo thêm một bậc, mới có thể đột phá.”