CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 797

Nhâm thị nghe xong, nhìn Triệu Tương Nghi một hồi lâu, sau đó xì

cười, nhìn Triệu Tương Nghi gật đầu, nghiêm túc nói: “Con đó, mỗi ngày
đều suy nghĩ những thứ linh tinh không.” .” Dừng một chút, Nhâm thị lại
trả lời Triệu Tương Nghi, ” Dựa vào trực giác của ta mà nói, ta nghĩ cô bé
đó người đáng thương.”

Trời đã tối sẫm, bên trong Như Ý phường đã thắp đèn, lúc này Triệu Tín

Lương mới xuống lầu, đi đến trước mặt Nhâm thị, cực kì áy náy nói lời xin
lỗi: “Thật sự làm phiền bà chủ Nhâm rồi, còn làm trễ giờ ăn cơm chiều của
bà chủ…Ta…Nhà ta…ở gần đây, nếu không ngại, bà chủ có thể đến nhà ta
ăn cơm tối không?”

“Rất vinh hạnh.” Nhâm thị nhìn Triệu Tín Lương ngại ngùng mà hàm

hậu, nàng cũng thản nhiên hơn rất nhiều, đồng ý đến, lại hỏi Triệu Tín
Lương, “Tiểu cô nương kia thế nào rồi?”

“Đại phu đã khám và chữa bệnh qua, nói là bị bỏ đói và không cho uống

nước rất lâu, thoát lực, chỉ cần chờ cô bé đó tỉnh dậy cho chải đầu rửa mặt ,
rồi ăn một cơm thì không còn vấn đề gì nữa.”

“Cô bé đã tỉnh” Giọng nói của A Bình từ trên lầu truyền xuống.
Nhâm thị ngẩng đầu nhìn, sau đó cười nói: “Ta đi lên xem một chút, dù

sao cũng là một cô nương cần phải rửa mặt chải đâu, việc này ta làm sẽ tốt
hơn.”

“Chúng ta chờ ở đây, đã làm phiền.” Triệu Tín Lương gật đầu.
Triệu Tương Nghi cũng đứng dậy, đi theo Nhâm thị , nhìn phụ thân cười

nói: “Con đi xem thử một chút.”

Trên lầu trong một gian phòng nghỉ, ở trên chiếc giường gỗ màn lụa

thanh sắc thêu hoa có một thiếu nữ hơi thở suy yếu nằm đó, bên trong đã
đốt đèn, tia sáng lóe lên trong căn phòng không có mờ mờ như bên ngoài,
Triệu Tương Nghi thấy rõ ràng tình trạng của người thiếu nữ này . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.