CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 829

“Cha, cha không có giấu diếm a. . . Cha cũng mới vừa biết. . .” Triệu

Tín Lương lắp bắp nói.

Triệu Hoằng Lâm không thể tính toán với phụ thân được như vậy là quá

phận, chỉ gỡ tay phụ thân ra, cứng ngắc bước vào trong tú phường.

Triệu Tương Nghi vừa lúc từ trên lầu đi xuống, liếc mắt nhìn thấy Triệu

Hoằng Lâm đi vào, nhất thời sợ đến mức chân mềm nhũn ra như gặp được
quỷ.

Thừa dịp ca ca còn không có phát hiện mình, Triệu Tương Nghi xoay

người chạy lầu hai, trong đầu chỉ nhớ là phải đến sương phòng của Tề Uyển
Dao , rón ra rón rén đóng kỹ lại, sau đó nhỏ giọng nói với Tề Uyển Dao :
“tỷ không muốn đối mặt thì cũng phải gặp thôi, ca ca đã đến, nhưng không
phải do muội gọi đến.”

Chén trà trong tay Tề Uyển Dao không cẩn thận rơi xuống đất, vỡ ra

thành nhiều mảnh.

“Muội, muội nói cái gì” Tề Uyển Dao hoảng loạn, nàng chẳng bao giờ

nghĩ mình trải qua nhiều chuyện như vậy, bây giờ phải đối mặt với Triệu
Hoằng Lâm, vào giờ khắc này chuyện nàng lo sợ nhất đã đến, trong lòng
nàng hỗn loạn vô cùng.

Nhiều hơn chính là sợ hãi.
Nàng sợ nhìn thấy Triệu Hoằng Lâm, dù hắn nhìn nàng một cái thôi,

nàng đã cảm thấy rất đau đớn khi bị ánh mắt trong suốt không nhiễm tạp
chất đó nhìn, nàng bẩn như vậy, hắn có thể liếc nhìn nàng một cái sao?

“Tương Nghi, Tương Nghi, tỷ xin muội. . .” Tề Uyển Dao nhỏ giọng rơi

lệ, “Mau bảo ca ca muội đi nhanh đi, tỷ, tỷ không muốn huynh ấy nhìn thấy
tỷ, tỷ như vậy…”

“Uyển Dao tỷ tỷ, đừng như vậy, chúng ta phải dũng cảm đối mặt, kỳ

thực mọi chuyện không có nghiêm trọng như tỷ đã nghĩ đâu.” Việc đã đến
nước này, Triệu Tương Nghi càng hy vọng Tề Uyển Dao và ca ca mình gặp
nhau.

Nhưng Tề Uyển Dao lại liều mạng lắc đầu khóc ròng nói: “Không được.

. . như vậy tâm ta như bị ai đó khoét vào, Tương Nghi, muội hãy giúp tỷ,
chỉ có muội mới có thể giúp tỷ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.