huynh trưởng còn chưa biết ra sao, chắc là cũng chưa muốn tiến vào gia
môn Triệu Hữu Căn nhanh như vậy đâu.
Thế nhưng không ngờ tới, lúc Triệu Tín Lương đem đề nghị của Triệu
Hữu Căn nói cho Tề Uyển Dao nghe xong, Tề Uyển Dao rất tự nhiên mà
đáp ứng, không một chút do dự.
Triệu Hữu Căn thì rất vui vẻ, bảo kiều thê Quách thị chọn một ngày tốt,
tổ chức lễ nhận Tề Uyển Dao làm nghĩa nữ, họ sẽ không sửa, đó là điều
kiện đầu tiên của Tề Uyển Dao, điều kiện thứ hai là không đem tên nàng
nhập vào gia phả, tên cũng không sửa.
Lúc Triệu Hữu Căn đem chuyện này chuẩn bị thật tốt, thì Nhâm thị bên
kia truyền đến tin tốt.
Lúc Nhâm thị tự mình đến Triệu gia, đầu tiên là nghe thấy chuyện Triệu
Hữu Căn nhận Tề Uyển Dao làm nghĩa nữ, không khỏi vì cô bé mà cao
hứng, sau đó cười nói: “Như vậy, về sau danh chính ngôn thuận rồi.”
Triệu Tương Nghi không hiểu, mở miệng hỏi: “Sư phụ nói lời này là
sao?”
Nhâm thị ngồi ở đối diện Tề Uyển Dao, quan sát nàng một hồi, sau đó
nói với Triệu Tương Nghi: “Ta quyết định thu thêm một đồ đệ nữa, làm như
vậy, con sẽ có bạn, học nữ hồng cũng không vất vả nữa.”
Triệu Tương Nghi nghe xong, đầu tiên là sửng sốt một hồi, sau đó cực
kỳ hưng phấn đứng lên, chỉ vào Tề Uyển Dao cười nói: “Sư phụ thật sự
muốn nhận Uyển Dao tỷ tỷ làm đệ tử? Hay quá, con thấy bây giờ rất thoải
mái nha.”
”Con bé này, sao lại la hét như vậy hả.” Phương thị bưng trà bánh đi vào
phòng, để lên bàn rồi nhìn Nhâm thị cười, “Nhâm sư phụ dụng tâm như Bồ
Tát, sư phụ vì đứa bé này mà lo lắng thay, cả nhà bọn ta cũng vui vẻ thay
giúp nó, cũng an lòng.”
Nhâm thị cũng cười: “Ta đã nhìn qua tú phẩm do Uyển Dao làm, tay
nghề rất tốt, ngộ tính cũng cao, rất hợp với ý ta, cũng không hẳn là từng
chăm sóc qua nên làm vậy, phân nửa là do cô bé này rất có năng lực, nên ta
mới nhìn trúng.” Nói đến đây, cũng là vì cho Phương thị một liều thuốc an