CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 970

thư ấy, không biết kiếp trước đã tạo nghiệt gì, bây giờ phải trả lại cái nghiệt
của kiếp trước.”

Triệu Tín Lương nghe được có điểm không hiểu, cuối cùng chỉ có thể

cười: “Ta đi trước, bà làm việc đi.”

“A, Triệu lão bản không đến nhìn con gái sao?” A Bình lúc này mới nhớ

đến.

“Không được.” Triệu Tín Lương lắc đầu, vừa đi vừa nói ,”Con bé thông

minh như vậy ta rất yên tâm, bây giờ bà chủ Nhâm đang ở cùng nó, ta càng
yên tâm hơn.”

A Bình mỉm cười, lại có chút lo âu nhìn sương phòng của Nhâm thị ở

lầu hai, sau đó nhìn theo bóng lưng đã đi xa của Triệu Tín Lương.

A Bình nghị sống như vậy cũng tốt, bà quyết định lên lầu hai nhìn

Nhâm thị xem như thế nào, mấy năm qua, bà đã nhiều lần thấy bộ dáng tự
giày vò thống khổ của Nhâm thị , nhưng mãi đến bây giờ bà không thể nào
quen được, mỗi khi vào ngày này nhìn thấy Nhâm thị đau buồn như vậy, A
Bình không nhịn được bật khóc.

Đẩy cửa sương phòng ra, bên trong không có một chút động tĩnh nào.
Tim A Bình đập mạnh, tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng ở một góc khuất

trong sương phòng phát hiện Nhâm thị ngồi dưới đất, tim như bị ai đó đâm,
đau vô cùng.

A bình nắm mắt lại, vàng mắt đã đỏ, bà nhanh chóng đóng cửa, sau đó

đến trước mặt Nhâm thị ngồi xuống nhìn nàng: “Tiểu thư, chúng ta về nhà
đi, hôm nay không buôn bán nữa.”

Nhâm thị hơi nhắm mắt, mở ra mông lung nhìn A Bình, trên người nàng

nồng nặc mùi rượu, hoà lẫn vị son phấn trên người, rất là dễ ngửi.

“Tiểu thư, tiểu thư không sao chứ?” Thấy Nhâm thị không trả lời, A

Bình cực kỳ lo lắng, gọi nàng vài lần.

“A Bình, ngươi đi ra ngoài trước đi. . .” Nhâm thị nắm chặt vò rượu

rỗng, cả người mềm yếu giống như say rượu chẳng khác là bao, trên trán
còn có một tầng mồ hôi mỏng, nhưng khi A Bình sợ hãi đưa tay lên sờ thì
phát hiện đều là mồ hôi lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.