CUỘC SỐNG Ở TRƯỚC MẶT - Trang 28

Ông N’Da Amédée ngồi lên chiếc giường chung tôi vẫn ngủ khi chỉ có

ba bốn đứa, chẳng là lúc đông người chúng tôi sang ngủ với madame Rosa.
Cũng có bận ông ghếch một chân lên giường và đứng giải thích với
madame Rosa những điều Madame phải viết cho bố mẹ ông. Lúc nói, ông
Amédée vung vẩy tay chân rồi xúc động và sau rốt phừng phừng lên thật và
nổi cáu, hoàn toàn không phải tại ông điên tiết mà tại ông muốn nói với bố
mẹ nhiều hơn rất nhiều so với những gì các phương tiện tầm thấp của ông
cho phép. Lúc nào bắt đầu cũng là cha yêu quý và tôn kính và rồi ông nổi
xung vì có bao nhiêu điều tuyệt diệu không diễn tả được thành lời và ứ
nghẹn trong lòng. Ông không có phương tiện, nên ông cần bỏ vàng và kim
cương vào từng từ một. Madame Rosa viết cho ông những lá thư trong đó
kể ông đã tự mò mẫm học tập để trở thành nhà thầu các công trình công
cộng, xây đập ngăn và làm người có ích cho tổ quốc mình. Khi Madame
đọc thư lên ông biểu lộ một niềm hân hoan cực độ. Madame để ông xây
dựng nào cầu nào đường nào tất tật mọi thứ thiết yếu trên đời. Madame
thích thấy ông N’Da Amédée hạnh phúc vì được nghe đủ mọi điều mình
làm trong thư và ông luôn bỏ tiền vào phong bì để nó giống thật hơn. Trông
ông hớn hở trong bộ cánh hồng đại lộ Champs-Élyséés và có thể là còn hơn
thế, về sau madame Rosa bảo rằng khi nghe thư ông có đôi mắt của người
sùng tín đích thực và rằng người Đen ở châu Phi, bởi ở nơi khác cũng có
họ, vẫn là đỉnh ở thể loại này. Người sùng đạo là người tin vào Thượng đế,
như ông Hamil suốt ngày nói chuyện với tôi về Thượng đế, ông giải thích
đó là những điều phải học khi ta còn trẻ, còn khả năng học bất cứ thứ gì.

Ông N’Da Amédée có một viên kim cương láp lánh đính ở cà vạt.

Madame Rosa bảo đó là một viên kim cương thật chứ không giả như người
ta có thể nhầm tưởng, vì người ta không bao giờ đủ cảnh giác. Ông ngoại
madame Rosa ngày trước làm trong ngành kim cương và Madame thừa
hưởng kiến thức từ ông. Kim cương nằm ngay phía dưới mặt ông N’Da
Amédée, nó cũng lấp lánh nhưng không vì cùng những lý do ấy. Madame
Rosa không bao giờ nhớ lần trước đã cho gì vào thư gửi bố mẹ ông ở châu
Phi, nhưng chẳng hề chi, Madame bảo càng không có gì người ta càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.