CUỘC SỐNG TÌNH YÊU CỦA NỮ BÁC SĨ (NHẬT KÝ HÔN NHÂN) - Trang 113

Để tránh cho Trần Thần đề cập đến vấn đề này một lần nữa, cũng để

giúp cô khỏi bị xấu hổ, Tô Diệp đau lòng hạ quyết tâm, dù có sao đi nữa
nhất định phải chen lên được xe bus!

Cô thẳng lưng ưỡn ngực nhìn về phía trước, mắt thấy một chiếc xe bus

hướng Hương Sơn lái tới, Tô Diệp kéo tay Trần Thần, xung trận xông về
phía trước, chỉ tiếc đồng chí Trần Thần không quá phối hợp, còn chưa tới
được gần xe bus, hai người đã bị một đoàn người Đẩy lùi về phía sau.
Trong lúc bối rối, có người ở phía sau đẩy Tô Diệp một cái, lại bị người
bên trái xô tiếp, có người còn đạp lên chân cô, đã thế còn là giày cao gót.

"Aaaa...." Tô Diệp kêu thảm thiết.

Cô gái đạp phải quay đầu lại liếc qua, vừa xông về phía trước vừa nói

vọng lại: "Thực xin lỗi!" Đảo mắt đã chôn vùi trong đám người.

Tô Diệp đau đến nỗi miệng méo xệch, nước mắt trực trào trên khoé

mắt. Trần Thần dìu cô, chậm rãi đi đến trên sân ga, tìm chỗ ngồi xuống, Tô
Diệp cởi giày, xoay người xem xét, nước mắt lập tức không cầm được chảy
xuống.

Tất chân màu da đã bị rách, da đầu ngón chân cũng bị toác một mảng

lớn, có thể nhìn thấy lớp thịt hồng lộ ra bên ngoài, xung quanh thì thâm
tím, nhìn có chút doạ người. Tô Diệp chỉ cảm thấy đầu ngón chân mình
càng ngày càng đau, cổ họng càng chua chát và ngột ngạt, nước mắt không
cầm được, chính xác là như chuỗi ngọc bị đứt, rơi xuống đất, rơi trên vạt áo
cô, trong nháy mắt liền ướt một mảng lớn.

Trần Thần ngồi xổm cạnh cô, nhìn cô khóc lên khóc xuống, không

đành lòng, ôn nhu nói: "Đau thì cứ khóc đi, khóc ra thành tiếng, sẽ đỡ đau
hơn."

Tô Diệp hai mắt đẫm lệ mơ màng, đầy bụng uất ức, vốn là cố gắng để

không khóc nữa, Trần Thần nói như vậy, cô liền oà khóc nức nở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.