CUỘC SỐNG TÌNH YÊU CỦA NỮ BÁC SĨ (NHẬT KÝ HÔN NHÂN) - Trang 135

không dám ở lâu, sợ sẽ không kiềm chế được khóc ra thành tiếng, tránh để
mọi người chê cười, bất chấp chân đang bị thương, liền ba chân bốn cẳng
chạy ra ngoài.

Vừa rồi cô khóc rất nhiều, mắt đã sưng đỏ lên rồi, không dám ngẩng

đầu, sợ người khác nhìn thấy, liền thấp đầu bước nhanh trên đường, Trần
Thần từ phía sau đạp xe đuổi theo, Tô Diệp không có phát hiện ra, phải đến
khi xe của hắn chắn ngang trước mặt, bắt được cánh tay cô thì mới biết.

"Anh đưa em về."

Tô Diệp lắc đầu, rút tay ra vượt qua hắn đi lên phía trước.

Trần Thần đẩy xe vượt qua cô, lần nữa kéo tay cô lại.

"Cho dù không thể làm người yêu, cũng đâu thể coi như người xa lạ.

Em..." Hắn bất lực thở dài, mềm giọng khuyên nhủ: "Em đang bị thương,
để anh đưa em về!"

Tô Diệp giãy tay, lắc đầu nói: "Hiện tại tôi muốn ở một mình, anh mặc

kệ tôi!"

Trần Thần nghe cô nói kiên quyết như vậy, cũng không kiên trì nữa,

chần chờ một lát, gật đầu nói: "Vậy em nhớ cẩn thận, nếu cần giúp đỡ gì thì
gọi điện thoại cho anh."

Tô Diệp mũi cay xè, nước mắt lại chảy dài, cô không muốn khóc trước

mặt hắn, liền cúi đầu xoay người đi về hướng khác.

Đi được vài bước, nghe thấy sau lưng có tiếng động, trái tim Tô Diệp

xiết chặt, suy đoán có lẽ là hắn đuổi theo, liền cố ý đi chậm lại, chờ giây
lát, không có chuyện gì xảy ra, cũng không nghe thấy tiếng động nào, cô
quay đầu nhìn lại, sau lưng không có một ai, trước đó còn có một người
một xe đứng ở đầu đường giờ đã không thấy đâu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.