CUỘC SỐNG TÌNH YÊU CỦA NỮ BÁC SĨ (NHẬT KÝ HÔN NHÂN) - Trang 293

Thật ra nếu anh yêu cầu, Tô Diệp cũng chưa chắc sẽ đáp ứng. Động

lòng với người ta là một chuyện, tự mình cự tuyệt là một chuyện, đối
phương không nói ra yêu cầu lại là một chuyện khác!

Tô Diệp lật qua lật lại đắn đo cân nhắc, càng nghĩ càng ngủ không

được, lại càng thấy khó chịu. Tháng 9 ở Bắc Kinh, ánh nắng gay gắt vào
cuối thu đang tàn sát bừa bãi, phiền muộn khô nóng, tuy là ban đêm nhưng
cũng không thấy mát mẻ mấy. Cô trằn trọc hơn một giờ, sau lưng đổ đầy
mồ hôi làm ướt đẫm cả một mảng áo, đôi khi một vài cơn gió nhẹ thổi vào
qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng, hướng tới mảng áo ướt rồi thấm vào da thịt
lại có chút lạnh.

Tô Diệp xoay người ngồi dậy, chỉ cảm thấy hai bên huyệt thái dương

đau như bị kim đâm, cổ họng khô rát không chịu nổi, liền bọc chăn mỏng
ngồi dậy, xuống giường đi về phía phòng bếp tìm nước uống.

Ánh trăng óng ánh như bạc, thông qua thủy tinh hắt vào trong, chiếu

xuống một góc phòng, làm sáng một mảng nội thất, in bóng đồ vật xuống
sàn nhà, khung cảnh như một bức tranh quái dị trừu tượng, có chút rùng
rợn.

Tô Diệp rón ra rón rén xuyên qua phòng khách, đẩy cửa phòng bếp,

rót cốc nước rồi lại nhẹ nhàng rón rén đóng cửa lại đi ra, sau đó nằm sấp
bên bệ cửa sổ ngửa đầu ngắm trăng.

Không gian vốn tĩnh lặng bỗng nhiên có một âm thanh sột soạt vang

lên, Tô Diệp biết ngay là Dương Nghị, ngửa cổ uống một hơi cạn sạch,
cũng không có ý đem cốc cất lại chỗ cũ liền ba chân bốn cẳng chuồn vào
phòng ngủ.

"Tiểu Diệp!"

Thanh âm kia dịu dàng mang theo chút lười biếng, khàn khàn, không

giống anh lúc ban ngày, ở trong không gian đêm khuya tĩnh mịch nghe tới,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.